Trang chủ > Xã Hội > Không, Tôi Không Cần Sự Khoan Hồng

Không, Tôi Không Cần Sự Khoan Hồng

Bản dịch của Hoàng Ngọc-Tuấn (đêm 03.04.2011),
riêng gửi Cù Huy Hà Vũ.

Chân dung Alvaro Marino qua nét ký hoạ của Ofelia González

Chân dung Alvaro Marino
qua nét ký hoạ của Ofelia González

Alvaro Marino (1959-1981?) là một sinh viên văn khoa ở đại học La Habana và là một nhà thơ trẻ. Từ năm 1979 đến 1980, Alvaro đã bị công an tạm giữ và thẩm vấn nhiều lần vì “thái độ chính trị”. Ngày 11 tháng 3 năm 1981, trong khi đang dán một tấm bích chương chống chế độ độc tài Fidel Castro, anh đã bị bắt bởi một nhóm người mặc thường phục. Alvaro Marino vĩnh viễn mất tích kể từ đó.

Ofelia González, người yêu của anh, còn giữ được cuốn nhật ký của anh, trong đó có một số tuỳ bút và 3 bài thơ. Cô đã lén gửi cuốn nhật ký ấy ra nước ngoài, và sau đó, bài thơ “No, yo no necesito el perdón” (“Không, tôi không cần sự khoan hồng”) đã được đăng trong tuyển tập Los poetas cubanos disidentes (Những nhà thơ bất thoả hiệp ở Cuba) do Xavier Mudarra biên tập, xuất bản tại San Martín, Peru, năm 1992.

.

Không, tôi không cần sự khoan hồng

Nếu ngày mai bọn chúng đến đây bắt tôi,
tôi sẽ không cần tự biện hộ,
tôi sẽ không cần ai biện hộ cho tôi,
tôi cũng không cần một gã luật sư công chức
– kẻ chỉ biết đứng trước toà và nói: “Xin hãy khoan hồng…”

Không, tôi không cần sự khoan hồng
vì tôi không có tội.
Tôi chỉ khao khát sự tự do cho đất nước này
và tôi sẵn sàng chết cho điều đó.
Hãy treo cổ tôi lên với bản án: “Đây là kẻ ngoan cố
– kẻ đã dám khao khát tự do.”

Ở đất nước này mọi bản án đều đã được viết sẵn
và đã được để sẵn trong hộc bàn của những quan toà.
Lũ hèn nhát sẽ lấy một bản án ra và điền tên tôi vào,
và tôi sẽ nghe bọn chúng đọc thuộc lòng
những ngôn từ mà mọi người đều đã biết.

Không, tôi không cần sự khoan hồng cho tôi,
vì tôi cũng sẽ không khoan hồng cho bất cứ kẻ nào
dám giẫm đạp lên sự tự do như giẫm đạp lên rác rưởi.

Không, tôi không cần sự khoan hồng.
Ở đất nước này mọi bản án đều đã được viết sẵn.

———————-

Dịch từ nguyên tác “No, yo no necesito el perdón” của Alvaro Marino, trong Los poetas cubanos disidentes, editado por Xavier Mudarra (San Martín: Vozmundo, 1992), 24.

yononecesito

(nguồn: Tiền Vệ)

Chuyên mục:Xã Hội Thẻ:
  1. 03/10/2013 lúc 10:09

    Dám làm, dám chơi, dám chịu.
    Đơn giản vậy thôi. Nhưng ít người làm được 😦

    • 04/10/2013 lúc 21:22

      Không làm là tránh né việc bổn phận phải không bác Cua?

  1. No trackbacks yet.

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: