Kim Tuấn & nụ hoa vàng
Các bạn thân mến,
Bây giờ Nguyệt Mai đang mường tượng nơi quê nhà mọi người đang bận bịu chuẩn bị đón mừng Xuân sang. Lại nhớ đến bài hát Anh cho em mùa Xuân – thơ Kim Tuấn, Nguyễn Hiền phổ nhạc năm xưa, một bài hát không thể thiếu vắng trong dịp Xuân về, Tết đến.
Hôm nay, Nguyệt Mai muốn giới thiệu thi sĩ Kim Tuấn với các bạn qua bài viết “Kim Tuấn, chiều đông nào nhung nhớ” của họa sĩ Đinh Cường. Nhân đây, Nguyệt Mai cũng muốn tỏ lòng biết ơn đến họa sĩ Đinh Cường và nhà thơ Cao Quảng Văn đã giúp Nguyệt Mai thực hiện entry này.
Kim Tuấn, chiều đông nào nhung nhớ
Đinh Cường
Anh cho em mùa Xuân
nụ hoa vàng mới nở
chiều Đông nào nhung nhớ
đường lao xao lá đầy
chân bước mòn vỉa phố
mắt buồn vin ngọn cây …
Tôi sẽ lại được nghe lời ca ấy khi Tết đến, thơ Kim Tuấn, Nguyễn Hiền phổ nhạc.
“… Tôi được đọc thơ anh đã lâu, nhất là cứ vào tối ba mươi tết mỗi năm là tôi đón đợi nghe bài thơ được phổ nhạc của anh . Có một cái gì dịu dàng trong đó. Có không khí của mùa Xuân trong đó, mùa Xuân trong lòng người xưng em. Anh cho em mùa Xuân… tôi liên tưởng đến bài Sonnet của Arvers. Nhất định là nó sẽ sống như Sonnet d’ Arvers, như Valses của Johann Strauss…”
(Võ Hồng, trích thư riêng ngày 8-7-1971, in ở bìa sau tập thơ Thời của trái tim hồng – 1990 ). Nụ hoa vàng ngày xuân, bài thơ năm chữ, 38 câu, làm năm 1961, thời Kim Tuấn vừa hơn hai mươi tuổi, chúng tôi là bạn của nhau từ thời gian đó, còn giữ trong album ảnh Kim Tuấn đề tặng từ Pleiku năm 1959 . Kim Tuấn hiền lành, mập mạp, da hơi ngăm đen với nụ cười híp mắt. Ba anh dáng phương phi cao to, mẹ anh còn giữ được hàm răng đen như các bà cụ xưa. Quê quán gốc Hà Tĩnh, vào Huế rồi vào Phan Thiết, Pleiku lập nghiệp. Thời gian sau cùng ở Sài Gòn . Anh là con trai một nên rất được nuông chiều. Những năm 1960 chúng tôi thường gặp nhau trong những không khí văn nghệ như Đàm trường viễn kiến của Nguyễn Đức Quỳnh, Câu lạc bộ văn hoá của Phạm Xuân Thái, thường đi với Định Giang, Ninh Chữ, Hoàng Trúc Ly…nay các bạn đã không còn .
Tập thơ Ngàn Thương Kim Tuấn – Định Giang in chung năm 1961, tôi vẽ bìa, chữ kẻ bằng tay, bức tranh nhỏ là hình ảnh rừng cây như những con người chụm mặt vào nhau trên mặt đất nồng nàn . Đi cho hết một đêm hoang vu trên mặt đất, Phạm Công Thiện mới mất đó, cũng đã gần giáp năm. Và KimTuấn, người bạn thơ dễ thương hết sức (nói như Nguyễn Xuân Thiệp ) ra đi đã tám năm, mất đêm 10 tháng 9 năm 2003 – đêm rằm trung thu – tại Sài Gòn sau khi dự lễ phát quà trung thu cho học sinh nghèo tại trường dạy tiếng Anh và dạy nghề Thăng Long tại quận 4 do anh làm hiệu trưởng, do tổ chức từ thiện trẻ em Sài Gòn hỗ trợ ( Saigon Children’s Charity)
Năm hai mươi tuổi Kim Tuấn kết hôn cùng chị Hồ Thị Mộng Sương (em gái nhà thơ Hồ Đình Phương). Sau năm 1975 Kim Tuấn cưới người vợ mới, chị Minh Phương, làm việc ở Phú Nhuận:
Đưa em về Phú Nhuận
Dong xe trên phố chiều
Lúc xa người – ngõ rẽ
Lòng nhớ thầm bao nhiêu …
(Đưa em về phú nhuận, bài viết tặng Minh Phương )
Anh chị có hai cháu trai, nay đều đã học hành thành tài: Bảo Khôi hiện là giảng viên khoa ngữ văn Đại Học Sư Phạm TP. HCM, em là Bảo Khánh, chuyên viên chứng khoán, đang làm tại công ty chứng khoán HSC. Kim Tuấn là người lo cho gia đình, thời khó khăn anh đã viết sách giáo khoa, biên khảo, sách dạy văn phạm Anh văn để phụ nuôi sống. Năm 1977 trở lại làm ông giáo bên quận tư cùng các nhà thơ thân quen ở đó như Cao Quảng Văn, Vu Gia, Lý Minh…
“… Đầu năm 1977, tôi quay lại nghề cũ của tôi ở Quận Cảng nghèo nàn . Tôi tự nhốt mình lại trong bốn bức vách với những đứa học trò nghịch ngợm . Phía sau lưng tôi là bảng đen và phía trước tôi là những đôi mắt nhìn lên ông thầy xác xơ của chúng nó. Ngày tháng lại qua đi và tóc tôi mỗi ngày lại thêm những sợi bạc …” (Kim Tuấn, đôi điều với bạn yêu thơ – Thời của trái tim hồng – trang 73, nhà xb tổng hợp Sông Bé 1990 ). Anh còn dạy ở Trung tâm Ngoại ngữ ĐHSP 280 An Dương Vương cùng với Châu Văn Thuận.
Năm xưa thỉnh thoảng tôi lên Pleiku thăm bạn, ở lại nhà là tiệm thuốc tây Kim Tuấn trên đường Phan Bội Châu. Nhớ nhất là lần anh cùng Vũ Hoàng, nghị viên thành phố và các bạn tổ chức tuần lễ văn hóa Pleiku năm 1974, mời tôi lên bày tranh chung với Hạ Quốc Huy, Nguyễn văn Hiền. Bên văn có các anh Mai Thảo, Duyên Anh, bên nhạc có Phạm Duy… Một ngày cuối tuần anh Mai Thảo cùng chúng tôi đi xe Jeep lên thăm Kinh Dương Vương (họa sĩ Rừng) ở Kon Tum, lúc ấy Bích Vân, vợ của Rừng đang làm ở bệnh viện Kon Tum . Còn in dấu trong tôi ngôi nhà thờ Kon Tum xưa cổ, đoạn đường Pleiku – Kon Tum qua dòng sông Dakbla và dãy núi Chuprong khi chiều xuống mờ sương tím, buồn . Pleiku, thời tướng Vĩnh Lộc tư lệnh quân đoàn 2, thiếu tá Dương Diên Nghị (nhà thơ Diên Nghị ) làm trưởng phòng 5, Uyên Thao ( Vũ Quốc Châu) trực phòng phóng viên chiến trường, trung úy Trầm Trọng Tài (nhà thơ Tô Mặc Giang) rất thân Kim Tuấn, trung úy Nguyễn Vinh Hiển (nhà văn Hoàng Khởi Phong) bên quân cảnh, sau qua Đà Lạt, Đà Lạt với trung úy Nguyễn Xuân Thiệp (nhà thơ Nguyễn Xuân Thiệp) làm trưởng đài phát thanh quân đội. Thời Trịnh Công Sơn và tôi đang lang bạt ở đó, cả những Thái Ngọc San, Lê văn Ngăn, Chu Sơn…từ Huế vào (nhớ có bạn bị quân cảnh bắt vì giấy tờ không hợp lệ đã được trung úy Hiển thả vì tình văn nghệ ). Một thời chiến tranh, đầy nhiễu nhương. Thuở đất trời bày đặt nhiễu nhương (Trần Hoài Thư)… Pleiku, như Nguyễn Mạnh Trinh viết : “… Thành phố lạ lùng, của những lưu dân từ khắp nơi của đất nước. Và nhất là thành phố của lính, của những người từ tiền đồn, chiến trường trở về, đốt tiền để mua một đêm vui tạm bợ rồi trở lại đơn vị lao mình vào cuộc máu lửa ngày mai …”( Kim Tuấn, nhà thơ vừa ra đi – Hoa Thịnh Đốn Việt Báo 26.9. 2003 )
Kim Tuấn, con trai một, nhập ngũ được ưu tiên, anh phụ trách dạy Anh văn trong quân đội, cũng trực gác, cắm trại kể cả đi theo hành quân :
Tết này ngưng chiến lo đồn trại
đêm gác chòi cao nhìn núi cao
lửng lơ dăm bóng đèn soi sáng
mưa dưới đồi xa khuất chiến hào
( Gửi mẹ mùa xuân – Thơ Kim Tuấn , Gìn vàng giữ ngọc xb 1.1975)
Thời ở Sài Gòn tôi hay ghé nhà Kim Tuấn ở 35/ 7C đường Phát Diệm (nay là Trần Đình Xu), rủ Kim Tuấn đi cà phê, nhớ bộ divan gõ quý láng bóng ở phòng trước, nhớ hai bác hiền lành phúc hậu. Kim Tuấn cũng hiền như thơ anh, những câu thơ vốn đã đầy nhạc tính :
từng bước từng bước thầm
hoa vông rừng tuyết trắng
rặng thông già lặng câm
hai đứa nhiều hối tiếc
sương mù giăng mấy đồi
tay đan đầy kỷ niệm
mưa giữa mùa tháng năm
dật dờ cơn gió thổi …
(Kỷ Niệm)
Bài Kỷ Niệm, Y Vân phổ nhạc lấy tên Những bước chân âm thầm , điệu boléro, cùng với Anh cho em mùa xuân, điệu tango habanera Nguyễn Hiền phổ là hai bản nhạc một thời các ca sĩ hay hát tại các phòng trà vũ trường Sài Gòn. Thơ Kim Tuấn còn được rất nhiều nhạc sĩ nổi tiếng khác phổ nhạc, như Phạm Duy với “ Khi tôi về “, Lê Uyên Phương với “ Khi xa Sài Gòn”, Phạm Đình Chương với “ Ta ở trời Tây nhớ trời Đông ”…và những người bạn như Vũ Hoàng, Đoàn Đình Thạch, Lê Văn Lộc, Song Giang nhưng chưa phổ biến . Thơ Kim Tuấn được phổ nhạc rất nhiều. Mùa xuân bàng bạc trong thơ anh cũng như phố núi, dĩ nhiên, anh đã gắn bó bao nhiêu năm cùng Pleiku :
ở trên núi ta làm thơ với núi
có khi buồn làm bạn với rừng khô
( Trên núi mình ta, Thơ Kim Tuấn – Gìn vàng giữ ngọc xb 1.1975)
Như Miền lệ xanh, tên một bức tranh của tôi Kim Tuấn rất thích, lấy làm tựa một bài thơ xuôi kỷ niệm . Có những chiều lang thang cùng nhau trên phố, đêm ghé hội quán Phượng Hoàng …
buổi chiều Pleiku không có mặt trời
chỉ có mây bay trên đầu ngọn núi
( Buổi chiều ở Pleiku )
làm sao không nhớ Vũ Hữu Định :
em Pleiku má đỏ môi hồng
ở đây buổi chiều quanh năm mùa đông
nên mắt em ướt và tóc em ướt
da em mềm như mây chiều trong
( Còn một chút gì để nhớ )
Lần gặp Kim Tuấn sau cùng, tháng 7 năm 2002 tại gallery Tự Do, Sài Gòn nơi Bửu Chỉ và tôi bày tranh chung, không ngờ chỉ năm sau đó anh mất vì bị nhồi máu cơ tim, ở tuổi 65.
Kim Tuấn, chiều đông nào nhung nhớ, câu thơ làm khi còn xuân xanh, cho đến hơn mười năm trước khi mất, như thấy trước, anh đã để lại bài cuối cùng cho em :
Anh buồn anh tóc trắng
Trời buồn mây trắng bay
Em ngày nào áo trắng
Vòng hoa trắng trên tay
Anh cuối đời tóc bạc
Nhớ đầu đời tóc xanh
Một đời anh lận đận
Ngày tháng đã qua nhanh
Ngày tháng còn lại gì ?
Nụ cười và nước mắt
Khi anh về với đất
Em về hoa trắng bay …
( Thời của trái tim hồng , trang 69, nhà xb tổng hợp Sông Bé 1990 )
Ba tháng trước khi mất, anh còn gửi về dòng sông Hương yêu dấu như soi thấu lòng anh . Ở đâu và bao giờ, anh cũng là nhà giáo – nhà thơ, với trái tim ắp đầy thương yêu và khát khao được sẻ buồn chung vui cùng tất cả mọi người (Cao Quảng Văn, Biết đến khi mô – Nhớ Huế tập 19 ). Có thể xem đây là một trong những bài thơ cuối cùng của Kim Tuấn:
ơi dòng sông xanh
trôi hoài nỗi nhớ
ngọn sóng cồn cào
con đò bến nước
trăng vàng lênh đênh
ơi dòng sông xanh
trôi qua phố Huế
lặng lờ như thế
ôm phố vào lòng
tay dài yêu dấu
một đời nhìn nhận
yêu mà không nói
ơi dòng sông xanh
ngày em qua cầu
nỗi sầu để lại
mắt nhìn ái ngại
ngậm ngùi xa nhau
ơi dòng sông xanh
soi thấu lòng anh
bồng bềnh gương nước
soi đời thuở trước
soi đời mai sau
( Kim Tuấn- Thơ gởi dòng sông xanh 6. 2003- Nhớ Huế tập 19 )
Chiều mùa đông rét mướt, tháng chạp, nghe mùa đổi gió nhớ quanh quanh (Vũ Anh Khanh ) nhìn lại mấy tấm ảnh cũ, nhớ bạn , nhớ năm xưa nào ngoài Biển Hồ, Pleiku bạn đã cùng tôi nhìn bồng bềnh gương nước , ước mơ một ngày hòa bình, cùng thích Erich Maria Remarque : Một thời để yêu và một thời để chết . Nay bạn đã về với đất, nhưng thơ và lời ca thơ bạn mãi còn ngân vang …
Virginia, 28 Dec. 2011
Đinh Cường
Kim Tuấn tên thật Vĩnh Khuê
Sinh ngày 14-10-1940 tại Huế, mất ngày 11-9-2003 tại Sài Gòn
Các tập thơ đã xuất bản :
– Hoa mười phương- Trường Giang xb 1959
– Ngàn thương (chung với Định Giang ) -Tác giả xb 1961
– Dấu bụi hồng- Minh Đức xb 1971
– Thơ Kim Tuấn 1962 – 1972 – Gìn Vàng Giữ Ngọc 1975
– Thời của trái tim hồng – nhà xb tổng hợp Sông Bé 1990
– Tuổi phượng hồng- nhà xb Trẻ 1991
– Tạ tình phương nam -1994
– Thơ lí và thơ ngắn* – nhà xb Văn Nghệ TPHCM 9.2002
Tác phẩm truyện ngắn và tạp văn đang tập hợp dự định in thì anh ra đi bất ngờ.
(Nguồn: Thư viện Sáng tạo)
* Nhà thơ Cao Quảng Văn đã giúp NM hiểu thơ lí của Kim Tuấn. Xin chia sẻ với các bạn: Quả chính xác tên tập thơ của anh Kim Tuấn là ” Thơ Lí và thơ ngắn”, do NXB Văn Nghệ TPHCM ấn hành tháng 9 năm 2002. Lí ở đây đúng là Lý như trước nay người ta thường viết, nhưng tác giả Kim Tuấn lại thích viết theo lối chính tả mới, được áp dụng trong nhà trường về sau này: như viết có lí, hợp lí, luận lí, vật lí… thay vì viết lí với y dài!( lý)… Nội dung tập thơ gồm có 2 phần: Những bài thơ lí và những bài thơ ngắn. Thơ lí là những bài cảm xúc từ những làn điệu dân ca của các vùng đất anh đã đi qua, rồi anh ghi lại thành thơ, đưa vào thơ cái duyên đằm thắm ngọt ngào, mộc mạc đơn sơ mà đầy nghĩa nặng tình của từng phương ngữ. Như anh bộc bạch trong “Tôi làm thơ lí”: Lí trong thơ, chẳng qua là tiếng nói dân gian trong thơ: Nó đằm thắm, ngọt ngào trong ngữ cảnh của nó, tuy đơn sơ mộc mạc nhưng lại rất chân tình. Tôi yêu cái chân tình đó nên đưa vào thơ lí. Và lí trong thơ chuyên chở nỗi lòng tôi đối với quê hương, những miền đất tôi đã sống và đã đi qua trong cuộc đời” (Kim Tuấn, 2001). Xin liệt kê nhan đề các bài thơ lí: Lí thời mở đất phương Nam/ Ngẫu hứng Lí ngựa ô/ Lí qua cầu/ Lí bông mai/ Lí à ơi/ Lí mình ên/ Lí cây bông/ Lí lênh đênh/ Lí tương tư/ Lí vòng vo/ Lí phải lòng nhau/ Lí lục bình/ Lí Cà Ty/ Lí Quảng Nam/ Lí qua đèo/ Lí Huế/ Lí chiều chiều/ Lí Hà Tịnh/ Lí cây đa/ Lí chèo/ Lí nụ tầm xuân.
***
THỜI TUỔI NHỎ CỦA TÔI
Kim Tuấn
Thời tuổi nhỏ của tôi.
Buổi chiều ở quê nhà có cánh cò bay lên
và hoàng hôn chìm xuống trên cánh đồng vàng thơm lúa mới.
Đêm – có bóng trăng treo trên bờ tre cuối xóm
và tiếng chuông chùa rơi xuống trên dòng sông nước chảy êm đềm.
Thời tuổi nhỏ của tôi.
Buổi sáng có con chim bói cá đứng nhìn mẹ tôi giặt áo bên sông,
có con chim chào mào nghiêng đầu nghe tiếng mõ đàn trâu đưa nhau ra đồng cỏ,
nghe tiếng trống trường gọi lũ trẻ trên các nẻo đường quê.
Thời tuổi nhỏ của tôi.
Đêm nằm nghe tiếng thoi đưa của mẹ trên khung cửi.
Tấm vải thô mẹ dệt vội để kịp phiên chợ tuần.
Mẹ kiếm từng đồng xu nuôi tôi khôn lớn.
Những đồng xu làm nên bếp lửa gia đình.
Thời tuổi nhỏ của tôi.
Con dế hát trong bờ cỏ mục.
Con bướm bay bên bờ giậu nhà người.
Con gà gáy giữa trưa buồn tẻ.
Mẹ kĩu kịt đôi quang gánh qua cầu.
Lưng mẹ còng xuống theo ngày tháng để cho tôi có thể đứng thẳng với đời.
Cuộc đời trước mặt và mẹ ở sau lưng.
Bóng mẹ phủ lên đời con như cây đa bóng mát.
Cây đa đầu làng còn đó mà mẹ nay đâu?
Con trở lại… quê nhà nay vẫn như xưa.
Một mình con ôm lấy tuổi trẻ của mình mà khóc.
Mẹ ơi!
Bạn thân mến,
Mời bạn nghe “Anh cho em mùa Xuân” – thơ Kim Tuấn, nhạc Nguyễn Hiền do ca sĩ Hồ Hoàng Yến trình bày.
Nụ Hoa Vàng Cho Em
anh cho em mùa xuân
nụ hoa vàng mới nở
chiều đông nào nhung nhớ
đường lao xao lá đầy
chân bước mòn vỉa phố
mắt buồn vin ngọn cây
anh cho em mùa xuân
mùa xuân này tất cả
lộc non vừa trẩy lá
thơ còn thương cõi đời
con chim mừng ríu rít
vui khói chiều chơi vơi
đất mẹ gầy cỏ lúa
đồng ta xanh mấy mùa
con trâu từ đồng cỏ
giục mỏ về rộn khua
ngoài đê diều thẳng cánh
trong xóm vang chuông chùa
chiều in vào bóng núi
câu hát hò vẳng đưa
tóc mẹ già mây bạc
trăng chờ sau liếp dừa
con sông dài mấy nhánh
cát trắng bờ quê xưa…
anh cho em mùa xuân
bàn tay thơm sữa ngọt
dải đất hiền chim hót
người yêu nhau trọn đời
mái nhà ai mới lợp
trẻ đùa vui nơi nơi
hết buồn mưa phố nhỏ
hẹn cho nhau cuộc đời
khi hoa vàng sắp nở
trời sắp sang mùa xuân
anh cho em tất cả
tình yêu non nước này
bài thơ còn xao xuyến
nắng vàng trên ngọn cây…
Kim Tuấn
1961
Chị Ba: Bản nhạc” Anh cho em mùa xuân” nghe thật là tuyệt! Nãy giờ ròm em nghe 3 lần..luôn đó!!!
Nhưng Ròm em đề nghị chị Ba và chị Năm tìm các giọng ca trước 1975 hát, để hậu sinh như tuị em có dịp thưởng thức thêm ạ!
Được không hai chị?
Thân gửi cả nhà:
Bài hát “Anh cho em mùa Xuân” đã được rất nhiều ca sĩ trình bày. Nguyệt Mai tìm được link này, bạn vào và tìm ca sĩ bạn thích nghe (từ trang 1 đến trang 7) rồi nhấn vào tựa bài hát, bạn sẽ được như ý.
http://www.nhaccuatui.com/tim_kiem/bai_hat?q=Anh+cho+em+m%C3%B9a+xu%C3%A2n&page=1
Thân chúc các bạn một mùa xuân thật tươi vui.
Chị Ba: Cám ơn chị Ba nhiệt tình tìm link nhạc theo..”yêu cầu quá đáng”..của tụi em nghen!
Nghe các giọng ca qua link chị Ba dẫn.., cuối cùng Tín ròm em lại thích nhất giọng hát và phong cách trình diễn của ca sĩ Hồ Hoàng Yến..mà chị Ba chọn..post lên đầu tiên ở entry này!
À!!! Ròm em quên chị Ba, chị Năm ơi!!!!! Em nói nhỏ hai chị nghe nghen:
Ấy..na ná..90%..khuôn mặt..ca sĩ..Hồ Hoàng Yến..đó hai chị..ơi !!!! hihihihihihi…
@ Nguyệt Mai thân quý : Chào bồ tèo !
Gần Tết , mình hơi bận rộn…nên vào chơi hơi trễ trễ…chút chút nghen !
Wow…! Vừa đọc bài , đọc comments , gõ phím…vừa nghe bản nhạc ” Anh cho em mùa xuân ” trong clip bồ tèo post…cảm giác thật là thư giãn dễ chịu hết sức vậy đó !
Nghe bản nhạc qua sự thể hiện và xem phong thái trình diễn của ca sĩ Hồ Hoàng Yến trong nhạc phẩm này , quả là thấy toả đầy sức truyền cảm hân hoan , nồng ấm của không khí vào Xuân…lắm !
TUYỆT !
Chị Ba, chị Năm: Để cho không khí xuân tràn ngập.. khắp entry này!
Qua đề nghị của bạn Tín, Tuấn Anh em ” cả gan” đề nghị làm phiền hai chị nghen, đó là:
Có tất cả bao nhiêu ca sĩ đã thể hiện bản nhạc ” Anh cho em mùa xuân “..này- trước 1975 cũng như sau 1975 – thì hai chị cố gắng tìm hết post lên, ngõ hầu mọi người có dịp thưởng thức và..so sánh!!! cũng như tạo nét..” độc đáo “..tràn ngập âm thanh xuân trong entry này!!!
Ý kiến đề nghị của Tuấn Anh em, có gì là..quá đáng không..hai chị?!
Em rất kính mong hai chị..cố gắng tìm và post lên..đó…….
Chị Mai, chị Phay Van: Tôi cũng thấy ý đề nghị của em Tuấn Anh thú vị đấy!
Tết đã gần kề rồi, âm nhạc xuân, nhất là bản nhạc xuân này, sẽ làm ta vừa thưởng thức vừa khoan khoái thư giãn tận hưởng không khí xuân đấy hai chị ạ!
Tôi cũng đang nghe ” Anh cho em mùa xuân “…lần thứ 3…đây…
Một đề nghị thú vị đấy!
Nhạc phẩm “Anh cho em mùa xuân” này, trước 1975 Hoàng Trọng tôi đã từng nghe các ca sĩ sau đây hát:
Elvis Phương, Lệ Thu, Thanh Tuyền…, và sau 1975 là: Quang Linh, Đàm Vĩnh Hưng…
Tất nhiên còn nhiều ca sĩ thể hiện nữa, nhưng ngay bây giờ thì tôi chưa nhớ ra được hết…
Bác Ngô Tấn. bác Phạm Hoàng Trọng cùng cháu Tín: Ngoài các ca sĩ bác Trọng nêu, trước 1975 tôi cũng đã từng nghe các ca sĩ: Sĩ Phú, Khánh Ly…hát, và sau 1975 thì các ca sĩ Quang Dũng, Thuỷ Tiên…, và hôm nay là…Hồ Hoàng Yến !
Thể theo lời yêu cầu của anh Ngô Tấn, Nguyệt Mai xin post bài thơ “Nụ Hoa Vàng Cho Em” để các bạn cùng thưởng thức nhé:
Nụ Hoa Vàng Cho Em
anh cho em mùa xuân
nụ hoa vàng mới nở
chiều đông nào nhung nhớ
đường lao xao lá đầy
chân bước mòn vỉa phố
mắt buồn vin ngọn cây
anh cho em mùa xuân
mùa xuân này tất cả
lộc non vừa trẩy lá
thơ còn thương cõi đời
con chim mừng ríu rít
vui khói chiều chơi vơi
đất mẹ gầy cỏ lúa
đồng ta xanh mấy mùa
con trâu từ đồng cỏ
giục mỏ về rộn khua
ngoài đê diều thẳng cánh
trong xóm vang chuông chùa
chiều in vào bóng núi
câu hát hò vẳng đưa
tóc mẹ già mây bạc
trăng chờ sau liếp dừa
con sông dài mấy nhánh
cát trắng bờ quê xưa…
anh cho em mùa xuân
bàn tay thơm sữa ngọt
dải đất hiền chim hót
người yêu nhau trọn đời
mái nhà ai mới lợp
trẻ đùa vui nơi nơi
hết buồn mưa phố nhỏ
hẹn cho nhau cuộc đời
khi hoa vàng sắp nở
trời sắp sang mùa xuân
anh cho em tất cả
tình yêu non nước này
bài thơ còn xao xuyến
nắng vàng trên ngọn cây…
Kim Tuấn
1961
Bài thơ thật tuyệt vời, phải không các bạn?
Thân gởi tặng bạn bài viết này
Trường hợp
nhạc sĩ Nguyễn Hiền phổ thơ Kim Tuấn
Nhạc sĩ Nguyễn Hiền đã kể lại trường hợp ông đã phổ bài thơ Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân của Kim Tuấn như sau :
– “Đó là ngày mùng 5 Tết 1962, tôi đi làm trong một không gian vẫn còn hơi hướm tết. Đến sở, trên bàn làm việc của tôi có một tập thơ còn thơm mùi giấy mới. Đó là tập 40 bài thơ của các nhà thơ Vương Đức Lệ, Định Giang, Kim Tuấn và một người nữa tôi không nhớ tên. Tôi lần giở đọc qua từng bài và bắt gặp bài thơ Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân.
“Đó là một bài thơ ngũ ngôn đầy ắp hình tượng và rất giàu cảm xúc. Vậy là chỉ trong buổi sáng hôm đó tôi phổ nhạc xong bài thơ. Điều buồn cười là tôi lấy luôn 3 câu thơ đầu tiên phổ thành 1 câu nhạc (Anh cho em mùa xuân, nụ hoa vàng mới nở, chiều đông nào nhung nhớ…) thấy rất “ngọt” nên cứ thế mà phát triển bài thơ thành ca khúc. Tôi lấy câu thơ đầu tiên để đặt tên cho ca khúc này. Sáng hôm sau có một nhà thơ còn rất trẻ xưng tên là Kim Tuấn đến gặp tôi, hỏi : “Có gửi cho nhạc sĩ một tập thơ, không biết đã nhận chưa ?”. Tôi trả lời : “Nhận được rồi và riêng bài thơ Nụ Hoa Vàng Ngày Xuân của Kim Tuấn thì tôi đã phổ thành ca khúc”.
“Kim Tuấn rất ngạc nhiên và sau khi nghe tôi hát thì anh rất vui. Tình cờ ông Giám đốc Hãng đĩa Asia cũng có mặt. Ông ấy lấy bài hát giao cho ca sĩ Lệ Thanh thâu đĩa và sau đó hát trên đài phát thanh. Từ đó, tôi và Kim Tuấn đã có một mối quan hệ – mối duyên văn nghệ rất tốt đẹp… 3 ngày trước khi tôi lên máy bay sang định cư ở Mỹ (1988), Kim Tuấn rủ tôi đi uống cà phê, chúng tôi đã chia tay nhau thật vui vẻ. Ai ngờ, đó là lần cuối cùng của chúng tôi…”.
(nguồn: http://cafevannghe.wordpress.com)
“Những bước chân âm thầm” – thơ Kim Tuấn, nhạc Y Vân do Tường Khuê và Tường Nguyên trình bày
Chào chị Năm, chuẩn bị đi chơi vào nhà..thăm chị chút chút đây chị Năm ơi…
Ui!!!! Ròm em vào nhà trước các bác rồi!!!!!
Bảo Vân ơi.., có đòi..bún bò..tui không? đón xe về Bình Thuận tui..ăn nghen!!!!! hihihihii…
Chào chị Năm, em tới rủ Tín đi uống cafe, thấy Tín đang vào chơi, em cũng ghé thăm chị một chút đêm nay nghen.
Chị Năm post bài khi nào, mà các bác chưa vào chơi vậy..!?
Vậy là entry này Tín và em “mở hàng”..rồi..!!!! hihihihihihi…
chị Ba, chị Năm ơi! Trên kệ đĩa nhạc của ba em, em có thấy một bản nhạc ” Nói Với Mùa Thu ” do Ns Thanh Trang phổ thơ của Kim Tuấn, với giọng ca của Quang Tuấn.
Chị Ba, chị Năm..biết bài thơ này không? Nếu biết thì post lên cùng bản nhạc luôn đi hai chị…
Tuấn Anh mến,
Mời em và các bạn nghe “Nói với mùa thu”- thơ Kim Tuấn, nhạc Thanh Trang với giọng ca của Quang Tuấn nhé.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=61Se4DOFZe
Dạ, em cám ơn chị Ba.
Nhà thơ Kim Tuấn này có nhiều thơ được phổ nhạc ghê..hở chị Ba!
Tuấn Anh nói đúng lắm. Qua việc tìm tài liệu cho entry này, chị Ba cũng có nhận xét giống như em.
Thân mời các bạn nghe “Khi một mình” – thơ Kim Tuấn, nhạc Trần Quế Sơn – do Hồ Quỳnh Hương trình bày.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=yAjWSp1BKf
Một mình
Khi con đường một mình
Hai hàng cây nhớ gió
Khi con trăng một mình
Trăng soi hồn sáng tỏ
Khi ngọn đèn một mình
Đèn thắp hoài mắt đỏ
Và khi em một mình
Em âm thầm nhớ anh
Khi sông về biển xanh
Một mình sông nhớ biển
Khi chiều mưa loanh quanh
Mưa một mình nhớ nắng
Và khi em xa vắng
Anh một mình nhớ em.
Kim Tuấn
(thời của trái tim hồng 1990)
Chị Ba ơi, bài thơ ở cuối entry ” Thời tuổi nhỏ của tôi “.. sáng tác vào năm nào vậy chị Ba?
Bởi đọc bài này xong em có một ý muốn hỏi.., nhưng em..chờ câu trả lời của chị Ba cho biết về năm sáng tác ạ!?
Tuấn Anh mến,
Bài thơ ” Thời tuổi nhỏ của tôi “ của Kim Tuấn được viết vào năm 1994, nói về tấm lòng của ông đối với người mẹ.
http://www.gio-o.com/MotBaiThoHayKimTuan.html
Chị Ba: Em cám ơn chị Ba cho em biết thông tin năm sáng tác ạ!
Hôm qua lúc đọc bài thơ này, có một câu nhà thơ Kim tuấn dùng hình ảnh này làm em thấy..” hơi xa lạ”..quá, đó là:
“..có con chim chào mào nghiêng đầu nghe TIẾNG MÕ đàn trâu đưa nhau ra đồng cỏ ”
Tuấn Anh em không hiểu nhà thơ dùng hình ảnh..TIẾNG MÕ..là sao ạ?
Chị Ba, chị Năm và các bác.., ai biết ý nghĩa..TIẾNG MÕ..này có thể giải thích cho em hiểu..được không ạ!
Tuấn Anh,
Ở khổ thơ đầu, ông đã giới thiệu quê nhà ông có một ngôi chùa:
“Đêm – có bóng trăng treo trên bờ tre cuối xóm
và tiếng chuông chùa rơi xuống trên dòng sông nước chảy êm đềm.”
Có chùa thì đương nhiên là ban ngày sẽ có tiếng tụng kinh, gõ mõ của quý Sư phải không em?
Nên đoạn sau nhà thơ đã viết:
“có con chim chào mào nghiêng đầu nghe tiếng mõ ”
Lẽ ra sau đó nhà thơ để một dấu phẩy cho em dễ hiểu hơn. Nhưng…thơ mà em!
Ý nhà thơ muốn nói ở bài này là mẹ ông đã làm lụng cực nhọc để lo cho gia đình. Còn những hình ảnh như chim bói cá, chim chào mào, đàn trâu v.v… chỉ là những hình ảnh phụ họa làm cho bài thơ đẹp lên thôi. Giống như những nét chấm phá trên bức tranh vậy đó.
Chị giải thích như vậy, hy vọng em đã hiểu.
Chị Ba: Chị Ba là người chị..quá tuyệt vời!!!!
Em cám ơn chị Ba đã giải thích và phân tích ý nghĩa của tiếng Mõ trong câu thơ mà em đã hỏi chị nghen!
Nhiều lúc tụi em hỏi “vụn vặt” như vậy, chị Ba có bực mình tụi em không vậy chị Ba?!
Tuấn Anh mến,
“Nhiều lúc tụi em hỏi “vụn vặt” như vậy, chị Ba có bực mình tụi em không vậy chị Ba?!”
Chị rất vui khi thấy em hỏi chứ sao lại bực mình? Chứng tỏ là em có đọc và không hiểu nên mới hỏi, có phải vậy không?
Chị Ba: Dạ, em cám ơn chị Ba nhiều!
Vào nhà chị Năm chơi, thấy các bác các chị ai cũng cởi mở, thân tình hết, nhóm tụi em vui lắm!
Nếu tụi em có gì sơ suất và không phải trong lúc còm, mấy chị, mấy bác cứ..”mắng” thẳng tay..để tụi em..càng ngày càng hoàn thiện hơn..,nghen chị Ba..
Hai em Tín và Tuấn Anh,
Entry này là của hai em mở hàng đó, không phải chị đâu nha. Chị chỉ vào post nhạc thôi mà. Hai em luôn vui nhé. Chị có việc phài đi bây giờ.
Vào chơi, xin được góp chuyện bằng một bài thơ của Kim Tuấn, mà tôi có dịp đọc, mời các bạn thưởng thức:
CHIỀU MƯA BAY
Sân ga chiều mưa bay
Nhìn em không dám nói
Nhìn em không dám nói
Tình riêng dìu nhau sầu
Cầm tay em giá lạnh
Sân ga chiều mưa mau
Trời không thương hai đứa
Mưa giăng mờ chuyến tàu
Làm sao anh cúi mặt
Làm sao còn thấy nhau
Em ơi trời giá lạnh
Mưa giăng mờ chuyến tàu
Đèn thắp buồn ga nhỏ
Biết bao giờ thấy nhau
Kèn trầm run tiếng thở
Chiều đưa em lên tàu
Mưa sao bằng nước mắt
Em khóc chiều hôm nay
Tàu đi người ở lại
Buồn rưng rưng phương này
Tàu đi sầu để lại
Ga nhỏ còn mưa bay.
( Kim Tuấn – 1961 )
Không biết bài thơ này có được Nhạc sĩ nào phổ nhạc không chị Mai, chị Phay Van?
Cám ơn anh Ngô Tấn đã chia sẻ bài thơ “Chiều mưa bay” thật hay. Mai tìm trên mạng nhưng chưa thấy có nhạc sĩ nào đã phổ nhạc bài thơ này anh ạ. Nếu biết được, NM sẽ cho anh biết sau nhé.
Chị Mai: Vâng, cám ơn chị trước!
Thế sao chị không post luôn nguyên văn toàn bài thơ đã được phổ thành bản nhạc ” Anh cho em mùa xuân ” ?
Anh Ngô Tấn:
Cám ơn lời đề nghị của anh. Nguyệt Mai đã post bài thơ “Nụ hoa vàng cho em” ở phần trên, cùng với bài nhạc rồi. Anh xem nhé.
Nàng Phay ơi, em giúp chị gắn bài thơ này sát với bài nhạc để các bạn vừa đọc thơ vừa nghe nhạc. Cám ơn em nhiều lắm.
@ Nguyệt Mai thân quý :
Ngoài những thông tin mà Nguyệt Mai chia sẻ cho bạn Ngô Tấn…, trước đây Nha Trang có đọc một bài viết liên quan đến bản nhạc ” Anh Cho Em Mùa Xuân ”
này , cũng có thêm một vài chi tiết thú vị , nay lục tìm lại , xin được chia sẻ thêm với cả nhà…
Vào Google các bạn nhé : ” Nguồn gốc nhạc phẩm : Anh cho em mùa xuân – http://www.rfa.org “
Cám ơn chị Mai đã post nguyên văn bài thơ nhé.
À, nhà thơ Kim Tuấn có nhiều bài thơ được phổ nhạc, nhưng người đọc chỉ tìm thấy rải rác!
Vậy, nếu được chị Mai có thể liệt kê ra hết được chứ?
– Tựa đề bài thơ, năm sáng tác.
– Tựa đề bản nhạc phổ thơ, năm sáng tác, tên nhạc sĩ…
Anh Ngô Tấn,
Nguyệt Mai thật tiếc không thể giúp anh câu hỏi này được. Lý do NM không có tất cả tài liệu cũng như những tập thơ của Kim Tuấn, lên mạng tìm thì có bài có có bài không.
Mai đã cố gắng tìm và post hết những bài thơ của Kim Tuấn được phổ nhạc dựa theo bài viết của họa sĩ Đinh Cường cũng như các bạn và các em góp ý trong entry này rồi đó. Đừng buồn Nguyệt Mai nha anh.
Trước 75,tôi được nhe nhiều bài thơ phổ nhạc của Kim Tuấn nhưng không để ý ten tac gia Đến khoảng 85 tôi được nghe ‘Ta ở trời Tây nhớ trời Đông’ do Phạm Thành hát. Tôi cũng không biết đó là thơ Kim Tuấn vì lúc đó Phạm đình Chương đương ở Cali.
Xin cám ơn Chị Nguyệt Mai và Họa sĩ kiêm “văn sĩ” Đinh Cừơng. Tuy Đinh Cường viết rất ít, nhưng tôi mê “văn” cũng như tôi mê tranh của Ông.
Thân mời anh Chinook và các bạn nghe ‘Ta ở trời Tây nhớ trời Đông’ – thơ Kim Tuấn, nhạc Phạm Đình Chương với giọng hát Khánh Ly.
Và sau đây là bài thơ
Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
Nhớ trong sợi khói, cuốn phiêu bồng
Có muôn trùng núi, ngăn người đến
Có một nguồn xa, chia mấy sông
Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
Nhớ nhau nghìn nỗi, xót xa lòng
Sao ta chợt thấy men đời đắng
Thấy một mình trong nỗi nhớ mong
Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
Nhớ như con nước, trôi thành giòng
Như chim mỏi cánh, bay tìm về núi
Có một mình riêng, hoài ngóng trông
Ta ở trời Tây, nhớ trời Đông
Nhớ mưa nhòa phiếm, nắng tơ hồng
Nhớ đôi dòng tóc, chia đường gió
Cõi mình ta mù, như hư không.
Kim Tuấn
Anh Chinook ơi,
Ngoài tài họa sĩ và văn sĩ mà anh vừa nêu, họa sĩ Đinh Cường còn là một thi sĩ nữa đấy. Xin gửi tặng anh một bài thơ mới nhất của thi sĩ Đinh Cường:
Mùa đông vẫn không nói lời gì
Và mùa đông không nói lời gì
cây cỏ ẩn mình như vác thập tự giá
trắng cả nền trời bông tuyết
nhớ màu áo trắng ai qua cầu Tràng Tiền
năm xưa, gió tạt, líu ríu vịn vai cầu
làm rơi chùm hoa sầu đông tím lạt
nước sông trong thấy những cọng rêu
thấy cả màu mắt xanh tro
màu mắt buồn chi lạ
màu mắt buồn không nói
mắt em xanh đến như màu khói*
và mùa đông vẫn không nói lời gì
mây từng cụm đứng sửng
như tiếng kèn đồng im
lời ca Billie Holiday rướm máu
ly double espresso Starbucks thấy đậm hơn
nhìn qua khung cửa kính mưa tuyết bay nghiêng
nhớ những ngày giáp Tết
nhớ mấy chậu bông vạn thọ
nhớ bếp lửa rơm đun từng cụm rơm vàng
mùa đông vẫn không nói lời gì với tôi .
Đinh Cường
Virginia, 13 Janv, 2012
* Mắt em xanh đến như màu khói
Phơ phất hồng nhan ngọn gió trao
(Đinh Hùng)
Cám ơn chị Nguyệt Mai.
Không có chi, anh Chinook ạ.
Nguyệt Mai nhỏ tuổi hơn anh nhiều lắm. Anh gọi bằng cô Mai, hoặc Nguyệt Mai là được rồi, anh Chinook nhé.
Cám ơn Cô Mai. Tôi sẽ cố gắng.
Chị Ba ơi, hồi còn học phổ thông, tụi em có chuyền tay nhau bài thơ này của nhà thơ Kim Tuấn, nhưng cũng hơi lâu nên em chỉ còn nhớ mấy câu sau, và út nhớ mang máng..hình như tựa đề là “…Em thắt Tóc Bím “..thì phải?!
“… Tóc bím nghĩa là tóc mộng mơ
Để ai thương nhớ để ai chờ
Để ai ngơ ngẩn giờ tan học
Để vẫn vô tình em lững lơ…”
……..
Chị Ba có nhớ hết bài thơ này không chị, và nó có được Ns nào phổ nhạc không?
Chị Ba ơi!!! Bác Chinook có chia sẻ..cách đón Tết Nguyên Đán..của bác ở vùng bác ở; thế còn chị Ba? Chị chia sẻ một chút cách đón Tết của chị và gia đình ở bên ấy..cho út..biết chút chút..đi chị Ba?!
Công Thành cũng gõ chép một bài thơ thật lãng mạn, nồng nàn, đầy tình cảm tự sự…rất hay nhà thơ Kim Tuấn, xin chia sẻ cùng các bác:
BỨC THƯ GỞI KHÔNG NIÊM
Anh gửi mùa hè ra ngoài ấy
Để em sưởi ấm nắng Sài Gòn
Để tà áo lụa bay trên phố
Lặng lẽ cười môi đỏ nét son
Anh gửi mùa hè ra ngoài ấy
Gửi em hoa phượng đỏ trên cành
Gửi thêm tiếng hát con ve nhỏ
Rất nồng nàn như của chính anh
Con một mình lặn lội với thơ
Mười tám tuổi không về quê như chị
Mẹ ướt mắt khuyên ” đừng tập làm thi sĩ
Bạc muôn chừng thân gái con ơi ”
Tháng ba đi, hoa gạo nở hết rồi
Mẹ đếm tuổi em bằng cánh hoa mùa cuối
Thư gửi em chừng là viết vội
Mẹ giục về đi lấy chồng thôi
Tháng ba buồn dại ý hẳn ngậm ngùi
Nhắc em ngày sinh và hố vôi đầy hoa gạo rớt
Quê em đó, cơn mưa dài không ngớt
Khóc từ lúc sinh em cho đến tận bây giờ
Đành rằng tháng ba vẫn thắm màu hoa cũ
Nhưng có những điều phải sống khác ngày xưa.
( Kim Tuấn )
TB: Cô Mai, cô Phay Van, và các bác nào…có biết bài thơ này sáng tác năm nào chứ?
Xin cám ơn.
Cám ơn anh Công Thành đã chia sẻ một bài thơ lãng mạn nhưng cũng thật buồn. Căn cứ vào nội dung, Mai đoán bài thơ được làm sau năm 1975. Anh nghĩ sao?
Cô Mai và cô Phay: Công Thành tôi cũng đồng cảm nhận như hai cô vậy đó…, nhất là 2 câu thơ cuối!
Hơi tiếc một chút… là không biết rõ năm nhà thơ Kim Tuấn sáng tác…hai cô nhỉ!
Vui hai cô nhé..
Bảo Vân mến,
Đó là bài thơ “Ngày em còn thắt bím” của thi sĩ Kim Tuấn:
Ngày em còn thắt bím
Tóc bím nghĩa là tóc dễ thương
Tóc bâng khuâng lá rụng bên đường
Tóc chia đường gió, chia thương nhớ
Chia nỗi buồn cho ai vấn vương.
Tóc bím nghĩa là tóc mộng mơ
Để ai thương nhớ, để ai chờ
Để ai ngơ ngẩn giờ tan học
Em vẫn vô tình, em lửng lơ
Tóc bím nghĩa là tóc ngẩn ngơ
Tình ta xanh biết mộng ơ hờ
Chiều xanh áo trắng mùa mây trắng
Em ngọt ngào và em ngây thơ.
Kim Tuấn
Mời em nghe “Ngày em còn thắt bím” – thơ Kim Tuấn, Trương Quang Tuấn phổ nhạc với tiếng hát Điền Thái Toàn nhé
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=Q20MQ1KdkS
Thân mời bạn nghe ” Nói với mùa thu” – thơ Kim Tuấn, Thanh Trang phổ nhạc với tiếng hát Quang Tuấn:
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=61Se4DOFZe
Chị Ba ơi! Em nghe ba em nói NS Thanh Trang..là đàn ông???? đúng không chị Ba?
Chị Ba giới thiệu vài nét về “ông” hay “bà”.. NS này..đi chị Ba???
Tuấn Anh ơi,
Nhạc sĩ Thanh Trang là đàn ông em ạ.
Chị gởi tặng em trang này để ngắm dung nhan của nhạc sĩ và tha hồ nghe nhạc do ông sáng tác cũng như tìm hiểu về ông qua các bài phỏng vấn nhé.
http://cothommagazine.com/index.php?option=com_content&task=view&id=330&Itemid=47
Cho chị hỏi, em là một “fan” của nhạc sĩ Thanh Trang phải không?
Chị Ba: Dạ, Ba em thì hay nghe nhạc của Ns Thanh Trang chị Ba à!
Còn em.., Trước cái còm này thì em..chưa..! Nhưng bây giờ qua link chị post..em bắt đầu thích thích đó chị Ba!
Em vừa đang gõ còm cho chị, vừa nghe ca sĩ Quang Tuấn hát Album vol 2 của Ns Thanh Trang..theo link chị Ba dẫn đó..
Nguyệt Mai cũng xin giới thiệu với các bạn một số bài thơ “Lí” của thi sĩ Kim Tuấn:
Lí cây bông
Em nhớ chàng em hát lí cây bông
Như con sông
Con nước ròng con nước nổi
Em nhớ thương chàng
Em nhớ thương quá đỗi
Con sáo sang sông
Con sáo chẳng dìa
Ơi lí cây bông
Câu hát mong chờ
Ta thương nhau
Mà gần nhau chẳng đặng
Ta thương nhau
Tình sâu nghĩa nặng
Như cây lục bình quấn quít dòng sông
Như cánh cò bay
Chở nặng tấm lòng
Trên đất phù sa
Vàng bông lúa mới
Chàng nhớ em
Sao chàng hổng tới ?
Để em buồn
Em hát lí cây bông…
Lí qua cầu
Lí qua cầu
Bài lí đu đưa
Như nắng ban trưa
Như mưa chiều đến
Anh ở bên này cầu
Hát lời thương mến
Em ở bên kia cầu
Cuối bến chờ mong
Ước gì đừng có dòng sông
Để không chín đợi mười mong một người
Lí qua cầu khúc khích tiếng cười
Cầu ván rung rinh
Cầu tre lắt lẻo
Nước con sông dài
Nước chia mấy nẻo
Dứt áo em dìa kẻo tía má đợi mong
Tình rằng tình nhớ nhau không
Sao con sóng vỗ mênh mông trời chiều
Một thương
Ba bốn cũng liều
Hai thương
Mòn mắt đìu hiu đợi chờ
Ba thương
Nước mắt đôi hàng
Bốn thương
Năm tháng đôi đàng xa nhau
Ngọn đèn thức suốt canh thâu
Riêng em vò võ vì câu nghĩa tình
Ới con sông ơi
Cầu đứng một mình
Còn ai lắt lẻo đưa tình qua sông…
( thơ lí và thơ ngắn, 2002 )
NÓI THÊM:
Sau chuyến về thăm miền Tây vào mùa nước nổi để có thi tập Tạ tình phương Nam, xuất bản năm 1994, nhà thơ Kim Tuấn lại tiếp tục ghi lại trong thơ mình “ tiếng nói ngọt ngào, thân thiết của từng miền đất tôi đã đi qua”, với các phương ngữ, cách giao tiếp đậm đà nghĩa tình mà anh yêu mến. Sau 10 năm, anh mới có được 20 bài thơ lí, chuyên chở nỗi lòng anh đối với quê hương, những miền đất anh đã sống và đã đi qua trong cuộc đời. CQV
(nguồn: vanchuongviet.org)
Bài và các còm hay lắm!
Chào Chị Năm: chị đi đâu hôm qua đến giờ, mà để một mình chị Ba phản hồi còm không dzậy!
Bộ Chị còn..giận anh Năm em, và..”bỏ đói” ảnh..nữa hở.. chị Năm???!!!! hihihihihihi..
À, Mà sao hôm qua giờ cũng không thấy chị Hai vào chơi nhỉ ???!!!!
M
Để một mình chị Ba..” vất vả”..với phản hồi của các bác!!! Chị Năm..tệ thiệt.. là..tệ..luôn đó!!!!
hihihihihi…
P/s: trời..trời..!!!! chị Năm quên thiệt..hay..quên chơi..dzậy chị Năm????!!!!
Chị Hai đây…em Tín ròm ơi !
Ừ…, thời gian cận Tết này , chắc là chị Hai chỉ vào chơi chút chút thôi…, vì công việc của chị hơi bận rộn chút đó em…
Vui em nhé !
Nguyệt Mai thân mời các bạn thưởng thức một số bài thơ rất hay của thi sĩ Kim Tuấn.
Trên núi mình ta
Ở trên núi ta làm thơ với núi
có khi buồn làm bạn với rừng khô
dăm chiếc lá xạc xào trong trí tưởng
thiên thu ơi lòng nhớ cõi mơ hồ
Ở trên núi có trời cao gió cuốn
một mình ta phiêu lãng cùng mây bay
một mình ta phiêu lãng cuối chân ngày
ta xứ lạ khói chiều trong mắt đỏ
em ngậm ngùi chốn ấy nào ai hay
Ở trên núi ta buồn râu tóc mọc
ngày thinh không chim gọi nắng ven rừng
khe suối cạn năm ba bầy cá lội
ta với đời nay bỗng đã quay lưng
Ở trên núi ta say cùng với rượu
bạn bè đâu gõ chén hát nghêu ngao
đây chén nữa ta mời em chén nữa
chén tình buồn ta cạn chén cho nhau
Ta say khướt khật khừ ta với bóng
rượu một mình chén đắng mà lòng cay
em có biết ta sầu men chín đỏ
gối trên tay ta ngủ suốt đêm này
Trong giấc ngủ có em cười với mộng
giật mình ra ly chén ngả nghiêng đầy
ta lẻ bạn chén nào ta chúc bạn
một ngày vui trên núi có ta đây
Ở trên núi khi sầu ta cúi mặt
anh em còn đâu đó hãy mừng ta
ly rượu nhỏ dẫu sao mời uống cạn
lỡ mai rồi không gặp lúc chia xa
Kim Tuấn
Gửi mẹ mùa xuân
Tết này chắc con thôi leo núi
đêm ngủ rừng thôi ngó trời xanh
sớm mai qua núi tay kiềm súng
đã xa xôi như thế cũng đành
Tết này ngưng chiến lo đồn trại
đêm gác chòi cao nhìn núi cao
lửng lơ dăm bóng đèn soi sáng
mưa dưới đồi xa khuất chiến hào
Chiến hào đêm lạnh run cơn gió
lá động cành trơ và khói sương
co ro trong áo tay ghì súng
lửa ngút trời xa bãi chiến trường
Tết này thêm chút tiền lương lính
có dăm trăm bạc gửi quê nhà
mẹ mua thêm gạo ăn qua Tết
con ở rừng cam khổ cũng qua
Con ở rừng ăn Tết cá khô
có cơm gạo sấy kiếp sông hồ
khi vui chung bạn dăm chai đế
khi chết nằm yên dưới nấm mồ
Tết này Tết nữa chưa yên giặc
chắc mai chắc mốt có hòa bình
con nghe nói thế con tin thế
phương này như cũ vẫn phiêu linh
Kim Tuấn
Nguyệt Mai thân mời các bạn nghe “Khi tôi về” – thơ Kim Tuấn, nhạc Phạm Duy do ca sĩ Ngọc Minh trình bày.
Nhân entry nói về nhà thơ Kim Tuấn , Nha Trang cũng muốn chia sẻ với các bạn một trang với rất nhiều bài viết…về nhiều nhân vật ” nổi tiếng một thời “…( Trong đó cũng có bài về nhà thơ Kim Tuấn : số tt danh mục 25 , ngày 6/3-2010 )
Các bài viết…, với nội dung đa dạng , chứa đầy những tư liệu đáng để đọc tham khảo…
Vào Google các bạn nhé : ” DANH MỤC ” MỘT THỜI SAIGON “
Chị Nha Trang: Cám ơn chị rất nhiều với đường link chị chia sẻ cùng mọi người.
Quả là một trang có nhiều bài viết đầy giá trị tư liệu tham khảo…về các nhân vật ” MỘT THỜI SAIGON ” !
Rất hợp..”gu”…với sở thích đọc của Công Thành tôi…
Lần nữa cám ơn chị nhé!
Trung Tín và Tuấn Anh:
Tình cờ chị Ba thấy clip nhạc này, chị Ba đặc biệt riêng tặng hai em “Liên khúc Lê Uyên Phương & Khi xa Sài Gòn” . Vợ chồng ca nhạc sĩ Lê Uyên – Phương rất nổi tiếng thời chị mới lớn. Những bài hát trong clip này đều do Lê Uyên Phương sáng tác, trừ bài cuối, Khi xa Sài Gòn là phổ thơ Kim Tuấn.
Phay Van: Chị phải nói ngày xưa em là một đứa trẻ rất “đặc biệt”, khó tìm được người thứ hai lắm, em ạ.
Chị Ba: Dạ, em và Tuấn Anh cám ơn chị Ba nghen.
À,Chị Ba ơi.., chị có thể tiết lộ chia sẻ một vài thông tin về cặp ca nhạc sĩ này, cho tụi em và mọi người biết thêm.., được chứ chị Ba?
Trời!!!! Chị Năm hồi xưa quả là..” đứa trẻ”..rất đặc biệt!!!!
Toàn là đọc sách và nghe nhạc của.người lớn không hà!!!!!!
Dzậy mà cứ nói..” em dốt ơi là dốt”!!!!!
Cô Nguyệt Mai và cháu Tuấn Anh: Qua ý nghĩa…TIẾNG MÕ…trong câu thơ mà cháu Tuấn Anh hỏi, và với giải thích của cô Mai: TIẾNG MÕ…của các Sư ở chùa gõ tụng kinh…, thấy cũng thật hợp lý, vì nó liền mạch với ý nghĩa của các khổ thơ trong bài thơ…
Trên tinh thần vui vui góp chuyện, Công Thành tôi lại có thêm một cảm nhận về…TIẾNG MÕ…trong bài thơ của thi sĩ Kim Tuấn ở góc độ… ý nghĩa này ( không biết có phải ý của thi sĩ không nữa..?! ) , các bác và các chị các cô cùng góp chuyện thêm…cho vui vui nhé:
Cảm nhận của Công Thành tôi…thế này:
Tiếng Mõ…ở đây có thể là tiếng Mõ…của cái MÕ…, trong các Thôn, Bản, Làng…chăng?!
MÕ : là một dụng cụ bằng tre, hoặc bằng cây được khoét rỗng…, dùng để đánh làm hiệu lệnh…của Làng, Bản…khi có việc thông báo gì đó!
Tôi liên tưởng dụng cụ này, vì chợt nhớ và nghĩ đến ngay một danh từ: Thằng Mõ !
Cũng như liên tưởng đến một chi tiết trong lịch sử…nói về Thiên Hộ Dương, cùng đàn trâu và…tiếng Mõ thúc trâu xung trận!
Xin gõ chép giai thoại lịch sử này như sau:
” Thiên Hộ Dương là lãnh tụ nghĩa quân ở đồng Tháp Mười hồi cuối thế kỷ XIX…(…)…Ông có biệt tài là cưỡi trâu ra trận…(…)…Có một người dẫn đến hàng trăm con trâu rừng đã được anh ta thuần phục. Anh ta điều khiển trâu không cần tiếng la hét hay dùng roi vọt, mà bằng…TIẾNG MÕ!
Cứ theo… tiếng Mõ của anh, mà đàn trâu biết tiến, thoái, biết quỳ phục theo ý của người chỉ huy.
Thiên Hộ Dương tiếp nhận người nghĩa sĩ này, và giao cho anh ta chỉ huy một trận đánh. Dội quân trâu tuân theo tiếng Mõ của anh ào ạt xông vào đội hình của giặc, bọn giặc trở tay không kịp chạy tán loạn. Tiếng Mõ chia đàn trâu làm hai toán rượt theo giặc. Giặc bắn ra, đàn trâu cũng biết nghe theo tiếng Mõ để tránh đạn vì vậy mà có ít con trâu bị thương…
Sau trận đánh thắng lợi này, Thiên Hộ Dương đã phong cho nghĩa sĩ chỉ huy đội quân trâu là… Ngưu Quân Thượng Tướng!…”
( nguồn: Giai thoại các danh nhân và con trâu – bao dien tu Can Tho – http://www.baocantho.com )
Vì tác giả đã…mất, không thể hỏi ý ông được!
Các bác, các chị, các cô… có thể bổ sung ý cảm nhận của mọi người thêm…, để trò chuyện..cho vui vui…nhé…
Anh Công Thành:
Cám ơn anh đã chia sẻ. Tiếng mõ (dụng cụ bằng tre, hoặc bằng cây được khoét rỗng…, dùng để đánh làm hiệu lệnh…của làng, bản…khi có việc thông báo gì đó!) mà anh nói đến dùng để điều khiển trâu nghe cũng có lý lắm.
Đúng là khi mình chia sẻ cũng vỡ ra được những điều rất thú vị, anh nhỉ?
Bác Công Thành: Dạ, con cám ơn bác đã lưu ý đến “thắc mắc” mà con hỏi chị Ba Mai, và bác đã chia sẻ những cảm nhận của mình với các thông tin kiến thức..rất hay ạ!
Tụi con học được nhiều điều qua chia sẻ của Bác và chị Ba..
Nhận tiện góp chuyện vui vui thêm về…tiếng Mõ!
Công Thành cũng chia sẻ một bài thơ đầy ấn tượng và cảm động của tác giả: Nguyễn Phúc Sông Hương, tả về thân phận người tù trong các trại ” cải tạo “…của cs…
( Tôi không nhớ tựa đề, bác nào biết xin chia sẻ…)
Không phải chim gõ kiến
Gõ mõ trong rừng sâu,
Là tiếng mõ bản Thượng,
Chiều về gõ gọi trâu.
Trại tù vang tiếng kẻng
Qua một ngày đời trâu
Đoàn tù đi bước chậm
Đàn trâu gầy chờ nhau.
Đàn trâu về bản Thượng
Tiếng nghé kêu lạc loài
Đoàn tù vào chuồng lớn
Tưởng con mình đâu đây
Không phải chim gõ mõ
Gõ gỗ trong rừng sâu
Tiếng mõ và tiếng kẻng
Chiều về gõ gọi…trâu!
( Nguyễn Phúc Sông Hương )
Anh Công Thành: Đây anh ơi, nhưng cũng không thấy ghi năm sáng tác.
Buổi Chiều Đàn Trâu Nhớ Con
(cho những bạn cựu tù )
Không phải chim gõ kiến
Gõ mõ trong rừng sâu
Là tiếng mõ bản thượng
Buổi chiều về gọi trâu
Trại tù vang tiếng kiểng
Một ngày trôi qua mau
Đòan tù đi bước chậm
Đàn trâu gầy chờ nhau
Đàn trâu về bản thượng
Tiếng nghé kêu lạc bầy
Tim người tù đau đớn
Tưởng con mình đâu đây
Không phải chim gõ kiến
Gõ mõ trong rừng sâu
Tiếng mõ và tiếng kiểng
Chiều về, gõ gọi trâu
Nguyễn Phúc Sông Hương
(nguồn : Đất Đứng )
Cám ơn anh Công Thành và Phay Van đã chia sẻ. Đọc bài thơ “Buổi Chiều Đàn Trâu Nhớ Con” mà NM rưng rưng nước mắt.
Bác Công Thành: Bài thơ bác chia sẻ, đọc thấy thật rung động đến xót xa…
Đọc bài thơ của bác Công Thành chia sẻ, mà thấy sao thương..thế hệ của các bác quá!!!!!
Tình cờ ghé vào trang nhà đọc bài, thấy các bác sinh hoạt trò truyện trao đổi thông tin thật thân tình thú vị.
Xin chúc mừng!
Đây là một thói quen, đối với tôi thực sự không biết bắt đầu từ đâu. Có thể là do sự tôn trọng (hay khâm phục? ) của tôi đối với phụ nữ
Cám ơn anh Chinook nhiều lắm. Mai đoán thói quen này là do ngày xưa anh học chương trình Pháp. Đàn ông Pháp rất galant với phụ nữ, đúng không anh?
Trừong hợp của tôi có lẽ không phài là galant, mà là khâm phục (respect) Không biết văn hóa Pháp ảnh huởng thế nào nhưng tôi chắc nguyên do chính là vì thấy những đức tính và “vẻ đẹp” của phụ nữ viêtnam, cụ thể là phụ nữ trong gia đình tôi và “gia đình” chúng ta ở đây Cô Mai ạ.
Cám ơn anh Chinook.