Trang chủ > Văn > Nơi Không Còn Tiếng Là Xứ Của Sương Mù

Nơi Không Còn Tiếng Là Xứ Của Sương Mù

Bạn thân mến,

Bạn chắc hẳn đã nghe câu nói “phớt tỉnh Ăng Lê” rồi chứ gì? Ý muốn chỉ một thái độ ra vẻ thản nhiên, điềm nhiên, vô sự. Bạn cũng đã biết đến ban nhạc The Beatles của thập niên 60, từng là ban nhạc pop và rock thành lập tại Liverpool, nước Anh với bốn thành viên chính thức là John Lennon, Paul McCartney, George Harrison và Ringo Starr. Họ đã trở thành một trong những ban nhạc nổi tiếng và được ngưỡng mộ nhất trong lịch sử âm nhạc đại chúng. Những bài hát như I want to hold your hand, Yesterday, Hey Jude, Let it be, Come together, Something, v.v… rất được yêu chuộng vào thời đó.

Thêm nữa, Anh Văn là một trong hai sinh ngữ chính được giảng dạy tại các trường trung học ở Miền Nam Việt Nam trước năm 1975.

Hôm nay, Nguyệt Mai mời các bạn đọc tiếp bút ký của nhà văn Lữ Quỳnh. Ông sẽ đưa chúng ta đi du lịch Luân Đôn, thường được biết đến là thành phố của sương mù.

Nơi Không Còn Tiếng Là Xứ Của Sương Mù

Mất mười giờ bay từ San Francisco đến phi trường Heathrow của Luân Đôn. Anh Tân đón ngay lối ra. Phải mất thêm một tiếng ngồi underground và nửa giờ nữa ngồi xe bus mới về tới trung tâm thành phố. Luân Đôn bắt đầu vào thu, trời dịu mát. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là nhà cửa cổ kính, những bức tường gạch không tô trét để nguyên màu đỏ hoặc nâu đen. Tài xế lái xe bên trái, và để du khách tránh nguy hiểm vì không quen hệ thống giao thông này, ở mỗi ngã ba, ngã tư trên lối băng qua đường, người ta kẻ các chữ lớn bằng sơn trắng Look Right, Look Left. Khách bộ hành cứ theo hướng nhìn đó mà tránh xe. Đường sá Luân Đôn hẹp, những chiếc bus hai tầng màu đỏ chạy kín đường. Dân chúng phần lớn sử dụng giao thông công cộng, gồm: bus, underground (ở New York và Paris gọi là metro), overground, train, và ở vùng Dockland có Light Railway. Rác tại nhà ga cũng như dọc đường phố được bỏ vào các túi ny-lông trong suốt để ngăn ngừa khủng bố. Ở Anh cũng như các thành phố Âu Châu có rất nhiều công viên rộng lớn. Trẻ em được nhà trường và gia đình nuôi dạy kỹ; những phụ huynh có thu nhập thấp thì được chính phủ tài trợ hết. Những ngày này công luận ở Anh xôn xao trước tin doanh nhân Bill Lowther chờ ra tòa thượng thẩm Luân Đôn ngày 2 tháng 12 tới, vì chi trả học phí cho con trai cựu thống đốc ngân hàng Nhà nước Việt Nam.

Luân Đôn, thủ đô của Anh quốc, với dân số 9 triệu, có nhiều thắng cảnh và di tích lịch sử: Greenwich, kinh tuyến chính, nơi đặt đồng hồ có giờ GMT; Big Ben; Houses of Parliament (Quốc hội), đường Downing (số 10, dinh thủ tướng); Cầu Waterloo; The National Gallery; The British Museum; Tower of London; nhà thờ St. Paul’s; nhà thờ Abbey; khu Tài chánh, Thị trường chứng khoán (lớn thứ ba, sau New York và Tokyo)….

Nước Anh dùng đồng tiền riêng (tính pound) không như cộng đồng Âu Châu dùng chung đồng Euro.Vật giá ở Anh và một số nước Âu Châu rất đắt đỏ, gần gấp hai lần ở California. Đặc biệt, vấn đề sử dụng toilet ngoài đường, phải trả tiền! Ở Luân Đôn 50 pences, ở Paris 70 cents cho một lần. Bởi thế, trước khi ra khỏi nhà, mọi người nhắc nhau phải chuẩn bị tiền lẻ!

Những Chiếc Cầu Trên Sông Thames

Trên một đoạn sông Thames, từ khu vực đồng hồ Big Ben đến Tower of London, có những chiếc cầu mang dấu ấn lịch sử, được xây dựng từ rất nhiều thế kỷ trước.

Cầu Westminster, rộng rãi lối dành cho người đi bộ, tấp nập du khách vì đầu cầu là quảng trường Quốc hội với đồng hồ Big Ben nổi tiếng và bên kia cầu là nơi đặt London Eye, một vòng quay đứng, cao 443 feet để du khách ngắm nhìn thành phố.

Cầu Millennium, cầu Thiên Niên Kỷ, được khánh thành vào 1-1-2000, đánh dấu ngày nhân loại bước vào thiên niên kỷ mới. Cầu này chỉ dành cho người đi bộ.

Cầu Waterloo, để ghi nhớ trận chiến năm 1815 giữa quân Anh, Brussels, Hà Lan do tướng Wellington cầm đầu, đã đánh bại Napoleon gần ngôi làng Waterloo, 13 cây số phía nam Brussels (Bỉ).

Tower Bridge, chiếc cầu đặc biệt với hai tháp cao; mỗi khi có tàu lớn đi qua, cầu tự động giở lên hai bên, sau đó hạ xuống cho xe cộ lưu thông bình thường. Cầu đẹp, tiếp với Tower of London, nơi đây trưng bày những vương miện bằng hồng ngọc và ngọc bích của các vua và nữ hoàng Anh; là hoàng cung của các triều đại từ trước và sau vua Henry VIII (1491-1547); cạnh đó là ngục thất giam giữ những kẻ nổi loạn chống lại triều đình.

Bờ sông tiếp với cầu Westminster là mặt sau của tòa nhà Quốc hội. Sau ngày London bị khủng bố làm chết hơn 50 người năm 2005, hàng rào mặt trước Quốc hội được thay bằng một bức tường thấp bằng sắt đặc cao khoảng hơn một mét và dày 50 cm để ngăn chặn những xe bom có thể tấn công. Tuy thế vẫn có lối đi rộng rãi dành cho du khách chiêm ngưỡng và chụp ảnh công trình vĩ đại của ngành lập pháp này.

The National Gallery

Nằm trên quảng trường Trafalgar, mà có người gọi là quảng trường bốn con sư tử vì ở giữa quảng trường có tượng bốn con sư tử đen nằm bốn góc nhìn ra, Gallery Quốc gia trông thật bề thế. Nó bắt đầu hưng thịnh từ đầu thế kỷ 19 dưới triều đại vua George IV (1762-1830). Năm 1824, nhà vua thuyết phục chính phủ một cách khó khăn để mua 38 bức tranh lớn bao gồm tác phẩm của Raphael và Rembrandt, và chính những tác phẩm này trở thành khởi đầu cho sự sưu tập của quốc gia.

Gallery quá rộng lớn, phải mất nhiều ngày mới có thể đi thăm hết. Ở mỗi phòng có nhân viên hướng dẫn và bảo vệ tranh. Qua một số phòng, tôi thấy phần lớn tác phẩm của các tác giả thuộc thế kỷ 15, 16, 17…Có nhiều phòng được dành riêng cho những tác giả cùng một nước, như SPAIN, ITALY…; một nhóm nước như “ANH, PHÁP, HÀ LAN”…; và cũng có phòng chỉ dành riêng cho một tác giả như PETER PAUL RUBENS (1572-1640).

Trong một phòng, tác giả có tranh treo nhiều như Guercino (1591-1666), Giovanni Paolo Panini (1691-1765), George Stubbs (1724-1806), John Constabe (1776-1837)….
Và nhiều tác giả khác như Guido Reni (1575-1642), Domenichino (1581-1641), Francisco Ribalta (1565-1628), Thomas Gainsborough (1727-1788), Joseph Wright of Derby (1734-1797), Canaletto (1697-1768)….

Xem chưa tới 5 phòng tranh trên khoảng 70 phòng, đã hết một buổi sáng. Tôi quên mất lối ra, đi loanh quanh một lúc, phải hỏi nhân viên nhờ chỉ đường.

Viện Bảo Tàng Anh Quốc (The British MUSEUM)

Trước khi đến thăm Viện Bảo tàng, chúng tôi ghé dùng bữa ăn trưa với một nhóm người Việt có khoảng trên 100 người. Vì tôi là khách nên cô thu ngân nhất định không lấy tiền, tuy thế bạn tôi vẫn trả với những lời nói đùa vui vẻ. Tại đây trước và sau bữa ăn, những người lớn tuổi chơi cờ tướng, xoa mạt chượt, đánh tứ sắc… Trong bữa ăn, tôi nghe nhiều người nhắc đến Xuân Hồng, trước đây anh làm việc ở đài BBC, nay đã nghỉ hưu, cũng thường lui tới gặp gỡ bạn bè ở đây, hôm nay anh vắng mặt. Câu chuyện của anh em phần lớn hướng về quê nhà, những sự kiện mà họ ít thấy nơi họ định cư như việc công an đánh người ngoài đường phố, như những vụ tham nhũng nhiều năm không giải quyết, như việc bằng cấp giả, báo chí một chiều….Ôi thôi, nhiều quá không kể hết. Miễn sao họ bất mãn; nhưng lòng luôn đầy ắp yêu thương đồng bào, yêu thương tổ quốc của 85 triệu người, chứ không phải của thiểu số dăm bảy triệu, là quá đủ rồi!

Từ giã nhóm đồng hương vừa gặp gỡ, chúng tôi lại lên bus, xuống underground, tìm đến Viện bảo tàng nước Anh.

Tọa lạc giữa trung tâm Luân Đôn, được thành lập năm 1753, Viện Bảo tàng đến nay đã sưu tập 7 triệu đồ vật, với lượng khách viếng, tính những năm gần đây: trên 6 triệu (2007-08), 5 triệu rưỡi (2009) và gần 6 triệu (2010).

Khác với The National Gallery, ở đây được phép chụp hình. Những khu trưng bày rộng lớn phải mất nhiều ngày mới đi hết đươc. Có những khu trưng bày tượng và đồ vật của Châu Phi và Châu Mỹ; của Trung Đông; của Châu Á; của Hy Lạp và La Mã cổ xưa… Cạnh đó là những khu trưng bày xác ướp của Ai Cập từ hơn 2000 năm trước; khu trưng bày những đồng tiền, huy chương, đồng hồ, nữ trang xưa…; khu Sculpture có tượng người, tượng thú ,và hình vẽ, chữ khắc trên đá….

Chỉ đủ thời gian để đi lướt qua một số phòng với ít ghi nhận thô thiển, chúng tôi rời viện bảo tàng, đến ga Victoria nghỉ chân. Ngắm nhìn dòng người tấp nập qua lại trên những bước đi nhanh nhẹn, tự tin; tự nhiên tôi nghĩ, chính những bước chân đó đã đem lại sự thịnh vượng và tốt đẹp cho đất nước họ.

Có Một Đà Lạt Ở Phía Nam Luân Đôn

Đó là Tetbury, một thành phố thơ mộng nằm về phía nam Luân Đôn khoảng 200 cây số (?).Tôi chỉ nhớ phải mất ba giờ lái xe để đến nơi. Thành phố nhỏ, những con đường dốc, hẹp. Nhà với mái xuôi nhọn hoắt, nằm liền nhau, phần lớn mở shop bày bán đồ cổ, quán ăn uống, tiệm cà phê.Tất cả đều sạch sẽ, sang trọng. Khí hậu mùa thu, ra khỏi nhà không thể thiếu áo ấm. Trên một con đường có ngôi nhà mang tên High Grove của thái tử Charles ở trước đây, nay làm nơi bán hàng lưu niệm cho quỹ từ thiện.

Với phong cảnh và khí hậu như thế làm sao không nhớ Đà Lạt cho được, dù cho Café 53 của Tetbury không thể so sánh với Café Tùng Đà Lạt, nhưng khi đã ngồi trong quán, cầm tách cà phê bằng sứ trắng, nhìn ra con đường vắng hoe trước mặt, có lúc ta mơ hồ lẫn lộn giữa hai không gian.

Chúng tôi ở trong một nhà nghỉ chỉ có 4 phòng dưới một con đường dốc, rất tiện nghi, rộng rãi. Chủ nhân là một người Úc sang đây lập nghiệp đã lâu, không có gia đình. Trước nhà, ông ta chỉ đặt một phiến gỗ nhỏ ghi mấy chữ: Old Fox House. Trong ba bữa ăn sáng chỉ có một thực đơn duy nhất, được bày biện kiểu cách! Ông ta nói chuyện, phần lớn kể về các hoàng tử William và Harry những dịp họ đến đây, trong lúc khách ăn.

Trường Westonbird đồ sộ, uy nghi, nơi dành cho nữ sinh trung học nội trú, chỉ cách thành phố mười phút lái xe. Mùa hè, học sinh về nhà nghỉ, trường trống, nơi đây được dùng cho dịch vụ đám cưới.

Như ngoại vi Đà Lạt có Đơn Dương, Đức Trọng, thì ở Tetbury có Bourton-on-the-Water, ngôi làng mà du khách khi đã đến Tetbury không thể không ghé! Hai bên đường san sát quán ăn, quán cà phê, nước giải khát. Đi sâu vào sẽ gặp Birdland- Park & Gardens– rộng lớn với đủ loài chim quý hiếm, từ hoàng yến, chim họ sẻ, chim ác là (marpie), cho đến chim cánh cụt (penguin), cú tuyết (snow owl), vẹt đuôi dài (macaw), chim hồng hạc (flamingo),chim bồ nông (pelican)….Giữa làng du lịch là một con sông nhân tạo, bề ngang khoảng hơn mười mét được đặt tên Venice, nước trong veo, có cầu bắc qua và ghế đá trên bờ.

Rời Bourton-on-the-Water, về đến Tetbury trời vừa tối. Phần lớn quán xá ở đây đóng cửa sớm, sau năm giờ, dù cho ngày còn dài. Thế là bữa ăn tối của mọi người là bánh mì và thịt nguội, vừa mua được từ một siêu thị nhỏ. Đêm cuối cùng ở Tetbury, tôi lặng lẽ mặc áo ấm, đội mũ, quàng khăn xuống đường. Trời lạnh, phố vắng, những con đường dốc in bóng đèn vàng. Tôi vừa đi vừa nhớ Đà Lạt năm nào, lúc họa sĩ Tôn Thất Văn còn sống, chúng tôi lên đó, ở nhà khách đường Hồ Tùng Mậu. Nửa đêm thức giấc, không ngủ lại được, bỗng cảm thấy thèm cái lạnh và đốm lửa của những gánh hàng đêm trước chợ, tôi bèn mang khăn độ mũ, leo qua cổng đi bộ dọc theo Hồ Xuân Hương lúc ba giờ sáng, trong cái lạnh rát mặt của đêm. Sáng hôm sau gặp nhau, tôi nhận ngay câu chào của Văn: Quỳnh điên rồi!

Đà Lạt, Tetbury. Bên này và bên kia. Cái buốt giá của những đêm. Sao chỉ có một đốm lửa trong trái tim mình.

Nhà Thờ St Paul’s, Một Kiến Trúc Tuyệt Vời

Phải lấy vé ngay cửa vào, giá khoảng 15 pounds, tại đây nhân viên sẽ trao cho mỗi người một máy nghe và một máy hướng dẫn nhỏ bằng chiếc iphone.Trước mỗi bức tranh hay tượng cần tìm hiểu, du khách chỉ bấm vào hình trong máy và sẽ được nghe giải thích bằng tiếng Anh và nhiều thứ tiếng thông dụng khác.

Sau lần thành phố Luân Đôn bị cháy lớn vào năm 1666, nhà thờ đổ nát, được xây dựng lại vào giữa những năm 1675-1710 bởi kiến trúc sư Christopher Wren với một mô hình vĩ đại. Mái vòm của nhà thờ St Paul’s cao 110 mét, vào hàng thứ hai của thế giới sau St Peter ở Rome, trông thật đẹp mắt từ bên ngoài, lẫn bên trong.

Nhà thờ có 3 tầng với 528 bậc cấp, gồm tầng đầu (Whispering Gallery), tầng 2 (Stone Gallery) và tầng 3 (Golden Gallery) .Ở tầng cao trên cùng, chúng ta có thể nhìn bao quát thành phố từ cầu Thiên Niên Kỳ, cầu Waterloo, vòng quay London Eye, cho đến tòa nhà Quốc hội, nhà kịch nghệ quốc gia, bến cảng… Chúng tôi lên hết tầng 1, với 257 bậc cấp thì ngồi nghỉ trên ghế băng dài vòng cung theo bờ tường; sau đó leo tiếp hết tầng 2 với 120 bậc cấp nữa. Càng lên cao, các bậc cấp càng ngắn và hẹp lại.

Ở tầng hầm mộ (crypt), đặt nhiều tượng của những vị anh hùng, tướng lãnh đã hy sinh từ nhiều thế kỷ trước. Dưới nền nhà có rất nhiều huyệt mộ mà bên trên khắc tên người với ngày sinh, ngày mất. Họ nằm yên như thế dưới bước chân của biết bao thế hệ dẫm lên, đi qua, thỉnh thoảng nhìn xuống chân hững hờ đọc qua tên tuổi cùng ngày tháng mà họ tử trận. Tuy gọi là tầng hầm, nhưng nó rộng lớn như tầng trên với đầy đủ tiện nghi và khoáng đãng. Trong một gian, chúng tôi thấy quan tài lộng lẫy của tướng Wellington , người đã chiến thắng Napoleon trong trận Waterloo năm 1815 và mất ở tuổi 83 vào năm 1852, có lẽ đây là mộ phần trang trọng nhất của hầm mộ này.

Vị kiến trúc sư tài danh, Christopher Wren, người xây dựng St Paul’s cathedral vĩ đại, cũng được chôn cất nơi đây, ở một góc phòng khiêm tốn, với tảng đá lớn ghi dấu thứ đá đã dùng để xây cất nhà thờ. Tự nhiên nhớ đến câu thơ của Vũ Đình Liên: Những người muôn năm cũ/ Hồn ở đâu bây giờ…Những anh hùng xưa từng sống lẫy lừng mà khi chết chẳng thèm nghĩ đến một lăng mộ lớn lao. Biết đến bao giờ thì các triều đại đời nay học được tấm gương cao cả đó? Không có lăng mộ nào đẹp đẽ, vĩ đại bằng lăng mộ trong mỗi trái tim của nhân dân.

Lữ Quỳnh
3/10/2011

(nguồn: vanchuongviet.org)

Mời bạn xem một số hình ảnh của Luân Đôn qua clip này nhé:

Chuyên mục:Văn Thẻ:
  1. Trần thị Bảo Vân
    05/11/2011 lúc 11:32

    Ui, chị Mai lại cho cả nhà đi du lịch Anh Quốc rồi! Đọc bài, xem clip mà cứ ước ao quá đỗi!biết chừng nào mới được đặt chân đến Anh Quốc các chị ơi!

    • Trần thị Bảo Vân
      05/11/2011 lúc 11:47

      Chị Nguyệt Mai, Chị Phay Van ơi! hôm nay em mở cửa vào nhà đầu tiên, vậy xin phép các bác và các chị, cho em yêu cầu nhạc hơi… lạ lạ chút nhen! đừng có mắng út đó…

      Em đề nghị 2 chị cho nổi lên bản nhạc…Quốc Ca Anh Quốc :

      ” God save the Queen ( Chúa bảo vệ Nữ Hoàng ) ”

      Cho có khí thế đi du lịch… tưởng tượng ạ, được không 2 chị và các bác?

      • 05/11/2011 lúc 11:57

        Bảo Vân nghe nhé: ” God save the Queen ( Xin Chúa phù hộ Nữ Hoàng ) ”

      • Trần thị Bảo Vân
        05/11/2011 lúc 12:09

        Chị Nguyệt Mai và chị Phay Van: Dạ, út Vân đứng trước các ngọn núi Thái Sơn là các chị và các bác, út không dám múa rìu qua mắt…” các đỉnh Thái Sơn ” ! nhưng vì mở cửa vào nhà trước nên út ” cả gan ” đề nghị 2 chị thêm 1 ý nữa ạ:
        The United Kingdom of Great Britain ( UK = Liên Hiệp Vương Quốc Anh ) , tuy là 1 quốc gia, nhưng có đến 5 lá cờ:

        1/ Cờ Liên Hiệp : lá cờ chính thức của Vương Quốc Anh .
        2/ Cờ Scottland ( Tô Cách Lan )
        3/ Cờ North Ireland ( Bắc Ái Nhĩ Lan , Bắc Ai-Len )
        4/ Cờ England ( Anh )
        5/ Cờ xứ Wales

        Vậy Kính chị Mai và chị Phay Van có thể tìm vàpost lên cho cả nhà cùng xem được chứ ạ?

      • 05/11/2011 lúc 12:40

        Bảo Vân:
        Britain gồm: England, Scotland và Wales.
        The United Kingdom gồm: Britain và Northern Ireland.
        The British Isles bao gồm: England, Scotland, Wales, Northern Ireland và một số đảo nhỏ.

        Cờ: nó chi chít ở đây em ơi 😀

      • Mai
        05/11/2011 lúc 17:46

        Cám ơn Phay Van đã “chiều chuộng” và đáp ứng mọi yêu cầu của cô em út Bảo Vân.
        Bảo Vân hài lòng rồi phải không em?

      • Nguyễn thị Nha Trang
        05/11/2011 lúc 20:49

        Chà …chà …, cô bé Bảo Vân này mở cửa vào nhà đầu tiên , rồi có những đề nghị hay hay thật đấy !
        Chị Nha Trang khen út Vân đó nhen , vào chơi nhà này là phải có chút chút…phong cách như thế chứ !
        Hàng ngày cố gắng sắp xếp thời gian …ghé thăm nhà đều đặn cho rôm rả , và thư giản nghen út Vân ! Nhớ đấy cô bé…
        Phay Van ơi…, đưa cho út Vân 1 cái chìa khoá …đi em…

      • chinook
        05/11/2011 lúc 23:19

        Xin chia sẻ với cả nhà một chuyện vui.

        Trong một cuốn sách dạy tiếng Anh , hình như L’Anglais vivant, có một hình hý họa.

        Trên bảng của một giảng đường đại học, có một hàng chữ :

        ” Thông báo : Giáo sư X củ chúng ta đã được tuyển làm Y sỹ riêng của Nữ hoàng ”

        Dưới hàng chữ này, ai đã viết thêm :”God save Our Queen !”
        (Save còn có nghĩa là Cứu)

      • 07/11/2011 lúc 09:49

        Bác Chinook:
        Một chuyện vui, hình như hồi xưa em đọc ở Tuổi Hoa: một thành phố tại một quốc gia nọ tưng bừng đón Nữ Hoàng Anh Quốc. Người ta giăng các biểu ngữ ”God save The Queen !” trên khắp đường phố, nhưng ở một vị trí trang trọng nhất thì lại có một biểu ngữ viết sai… chính tả: ”God shave The Queen !” (Xin Thượng Đế cạo râu Nữ Hoàng)

      • Nguyễn thị Nha Trang
        06/11/2011 lúc 22:10

        @ Anh Chinook :

        Cảm ơn anh chia sẻ cùng mọi người một mẫu chuyện vui vui…!
        Vào chơi , trò chuyện cũng như sưu tầm góp vui những mẫu chuyện cho rôm rả và phong phú …nhà cô chủ , anh Chinook nha …
        Luôn vui anh Chinook nhé…

      • Mai
        07/11/2011 lúc 09:19

        Tiếp theo truyện cười của anh chinook, Nguyệt Mai cũng xin góp một truyện cười khác:

        Gõ nhầm địa chỉ e-mail

        Một đôi vợ chồng ở bang Minnesota (Mỹ) quyết định đến Florida để tránh mùa Đông khắc nghiệt. Họ muốn đến khách sạn mà họ đã hưởng tuần trăng mật 20 năm trước. Nhưng vì lịch trình có đôi chút rắc rối nên ông chồng đi trước, bà vợ đi sau một ngày. Vậy là ông chồng đến và ghi tên được khách sạn như đã định. Trong phòng có một chiếc máy tính và ông bật lên để gửi e-mail về cho bà vợ. Tuy nhiên, ông lại bất cẩn ghi thiếu một chữ cái trong địa chỉ mà cứ thế gửi đi. Trong khi ấy, ở một nơi nào đó tại Houston, một bà goá vừa trở về nhà sau đám tang của ông chồng. Buồn rầu, bà bật máy tính lên để xem thư chia buồn của bạn bè và người thân. Sau khi đọc xong lá thư đầu, bà bỗng la lên thất thanh và ngất xỉu. Cậu con trai nghe tiếng, chạy vội lên và thấy mẹ đang nằm vật ra sàn. Còn trên màn hình là nội dung bức e-mail : Gửi tới: Người vợ thương yêu của anh Tiêu đề: Anh đã tới ngày 09/08/2006. Anh biết là em rất ngạc nhiên khi nhận tin từ anh. Ở đây họ cũng có máy tính và anh có thể gửi e-mail cho những người thân yêu của mình. Anh vừa mới tới và làm thủ tục nhận chỗ. Anh thấy dường như mọi thứ đã được chuẩn bị xong để chào đón em vào ngày mai. Anh mong gặp em lắm. Anh hy vọng chuyến đi của em cũng tốt đẹp như anh. Tái bút: Ở đây nóng lắm em ạ.

      • 07/11/2011 lúc 09:23

        Chị Mai: vậy là bà này đi đúng như lịch trình rồi, vì té ra là chắc… chết, dù cái email đó không được gởi từ ông chồng quá cố. 😀

      • Mai
        07/11/2011 lúc 11:48

        Phay Van: Cầu cho bà không chết, em ạ. Hy vọng là như thế, vì trong truyện chỉ nói bà sợ quá nên bị ngất xỉu thôi.

      • hth
        07/11/2011 lúc 19:44

        @Phay Van: Chuyện viết nhầm thì cũng bình thường. Ngày trước, hth có đọc một bài học tiếng Anh trên tạp chí ( lâu quá nên quên là tạp chí gì ), họ dẫn chứng một tờ báo đăng bài tường thuật nữ hoàng Anh sau khi dự lễ khánh thành đã đi qua một cây cầu: thay vì ” The Qeen pass over the bridge” thì phóng viên lại viết ” The Queen pee over the bridge “…..Hì, kinh thật!

    • Trần thị Bảo Vân
      05/11/2011 lúc 12:17

      Chị Mai và chị Phay Van: Út Vân cám ơn chị Mai rất nhanh chóng đáp ứng yêu cầu của út ạ! Dạ, Mấy chị ai cũng là ” đỉnh Thái Sơn ” trước mặt út hết !
      Út Vân ngưỡng mộ và muốn…hun…mấy chị quá xá luôn vậy đó !

    • Trần thị Bảo Vân
      05/11/2011 lúc 12:33

      Chị Phay Van ơi, Út xin lỗi chị, vì út gõ nhầm…tên chị với chị Mai ở còm số 6 chị Phay sửa lại giúp út đi chị!!! huhuhu..

    • Mai
      05/11/2011 lúc 17:34

      Cứ ước mơ đi em. Để một ngày nào đó, nó sẽ trở thành hiện thực. Em còn đang rất trẻ mà!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      05/11/2011 lúc 21:12

      @ Bảo Vân em yêu :

      Ráng học cho thật giỏi , chịu khó để ý săn lùng tìm học bổng các Đại Học của Anh Quốc đi em !
      Theo chị biết thì các ĐH nước Anh hiện cũng đang có nhiều học bổng hấp dẫn lắm đó …! Quan trọng là năng lực của chính mình …!

      Bảo Vân…come on ! Good luck to you !

      • 07/11/2011 lúc 10:43

        “Bảo Vân…come on ! Good luck to you”
        Mình không biết tiếng Anh, nhưng nghĩ đây là câu hay nên mình ké theo tý : Got save The BaoVan! 😆

    • Võ Trung Tín
      06/11/2011 lúc 12:03

      Ui, chị Phay sao đòi…vứt em!!!
      Chị gái mà chị không thương em trai còm nhom này gì hết trọi hết trơn!!!

  2. Trần thị Bảo Vân
    05/11/2011 lúc 12:26

    Chị Phay Van: Ủa, bạn Tín ròm hở chị Phay?
    Hôm nay bạn ấy đi đâu rồi chị ơi!

    • Trần thị Bảo Vân
      05/11/2011 lúc 13:20

      Mấy món này là do chị vẽ đường cho..lão ròm chạy đó nhen!!!
      Chị Nguyệt Mai ơi! cứu em!!! em bị Chị Nha Trang, Chị Phay, bao vây tứ bề rồi chị Mai ơi!!! cứu em với!!!

    • Trần thị Bảo Vân
      05/11/2011 lúc 13:24

      Chị Phay, em đi học nhen chị…
      See you again tomorrow !

    • Mai
      05/11/2011 lúc 17:38

      Bảo Vân ơi,
      Có cô em út nên đã được các chị rất “cưng”, cớ sao còn la làng:
      “Chị Nguyệt Mai ơi! cứu em!!! em bị Chị Nha Trang, Chị Phay, bao vây tứ bề rồi chị Mai ơi!!! cứu em với!!!”
      Cô em có muốn chị Nha Trang xử phạt không dzậy?

      • Mai
        05/11/2011 lúc 17:49

        Phay Van ơi, sửa lại giủm chị câu ở trên, kẻo Bảo Vân không hiểu chị muốn nói gì:
        Cô em có muốn chị Nha Trang xử phạt không dzậy?
        Cám ơn em nhiều nhiều nha!

      • hth
        05/11/2011 lúc 18:07

        Hì, cô bé Bảo Vân này….. Chẳng phải thấy bói cũng biết số thằng em Tín sẽ khổ rồi đây! Hưm….

      • Nguyễn thị Nha Trang
        05/11/2011 lúc 21:01

        Chời ơi…là chời…, Út Vân ! em la hét gì mà tuốt ngoài Bình Thuận chị nghe …lanh lãnh dzữ dzậy !
        Ủa…, nói chị và Phay Van …bao vây …em là sao !?
        Giải thích mau !!!?

      • Võ Trung Tín
        06/11/2011 lúc 12:08

        Anh hai hth ơi, sao anh bảo “em sẽ khổ ” là sao?!!!
        Hết chị Phay đòi vứt, tới anh hai bảo em sẽ khổ, mấy anh chị nói gì mà em lùng bùng lổ tai luôn vậy đó! chắc tại em ốmròm mấy anh chị chê em chứ gì?!!!

      • chinook
        07/11/2011 lúc 09:55

        Khong biet Anh hth dinh nghia the nao la kho, nhung nguoi ta ke rang :

        Ông tổ của loài người là Adam được Thiên chúa tạo nên và sinh sống nơi Vườn Đia đàng(Eden). Ở đó Adam không phải làm việc , chỉ rong chơi, không phải lo gì đến miếng ăn ,đồ mặc.

        Nhưng một hôm Adam cảm thấy thiếu hạnh phúc vì…cô đơn.Nỗi cô đơn mỗi ngày một lớn.Một hôm, Adam lấy hết can đảm thưa với Thượng đế xin Ngài tạo cho mình một người bạn. Thông biết hết mọi chuyện, kể cả tương lai , Thượng đế khuyên Adam bỏ ý định đó đi.Nhưng chỉ được một thời gian Adam hết chịu nổi ,lại thưa với Thượng đế về ước nguyện đó. Biết là không cản được Adam nữa ,Thượng đế đành chiều thẹo

        Để tạo nên Eva cho Adam,theo Thánh kinh Thượng đế dùng một khúc xương sườn của Adam. Khi đánh thuốc mê để lấy khúc xương sườn Adam, Thượng đế nói với Adam :” Hãy ngủ đi, đây là giấc ngủ an lành cuối cùng của đời con.”

      • hth
        07/11/2011 lúc 12:13

        @Tín à, em đọc kỹ comment của bác chinook nhé. Nhưng anh đánh cược rằng kiểu gì thì kiểu, em cũng lại dại dột như anh với bác chinook đây thôi. 😀

      • chinook
        07/11/2011 lúc 12:40

        Chị Phay Van, Anh hth , Bạn Võ trung Tín…

        Đây là một chuyện tiếu lâm, chủ ý là vui…. nhưng dù vui , dù dại dột , nhưng phải lên đường thôi Tín ạ. Đừng lo , không đơn độc đâu, gần phân nửa loài người đã , đang và sẽ đi con đường đó.

      • Võ Trung Tín
        07/11/2011 lúc 15:19

        DẠ , Cháu đọc còm rồi ạ, cháu kính cám ơn bác Chinook , anh haihth và chị Phay ạ!

      • chinook
        07/11/2011 lúc 15:36

        You’re more than welcome

        Đã lâu lắm tôi mới được “nghe” cách nói này. Cams ơn Tín.

      • Võ Trung Tín
        08/11/2011 lúc 20:18

        Bác Chinook: Dạ, cháu kính cám ơn bác đã thương cháu ạ!
        Cháu kính chúc bác luôn mạnh khoẻ .
        Cháu vào nhà chị Phay chơi, có gì sơ suấtkhông đúng mực, mong bác cứ thẳng tay chỉ dạy cháu nhen bác…

    • Võ Trung Tín
      06/11/2011 lúc 12:10

      Bảo Vân: đứng chờ đó, Tín lấy xe đạp chở đi học nhen!

    • hth
      06/11/2011 lúc 12:20

      Trời, để người ta chờ tới gần 24 hrs thì khổ chắc rồi em ơi!

    • Võ Trung Tín
      06/11/2011 lúc 12:31

      Anh Hai hth : anh làm em rối quá anh hai ơi!!! bây giờ em phải làm sao đây anh hai?! Tại hôm qua em có chuyện không có ở nhà trọ anh hai ơi!!!

  3. trahamlai
    05/11/2011 lúc 15:24

    Cảm ơn cô chủ, anh cũng ước ao đến xứ đó một lần để ngồi xem tại Old Trafford – Nhà hát của những giấc mơ một lần.

    • trahamlai
      07/11/2011 lúc 10:40

      Anh nói là …chỉ ước ao thôi mà. Nhưng hễ đi về là có một phóng sự cho cô ngay !

  4. Công Thành
    05/11/2011 lúc 15:46

    Chà, cô Mai nay lại đưa mọi người du lịch nước Anh, thật thú vị ! nhưng cũng thấy…chạnh lòng, vì biết bao giờ mới được đặt chân đến xứ sở sương mù này đây !
    Thôi thì du lịch tưởng tượng qua bài bút ký này vậy…
    Cám ơn cô Mai và cô Phay Van ! à , bật nhạc của The Beatles lên chứ 2 cô :

    1/ I want to hold your hand
    2/ Please please me

    Có phiền không 2 cô ?

  5. Mai
    05/11/2011 lúc 17:31

    Anh Công Thành ơi,
    Nguyệt Mai cũng mơ ước một ngày nào đó, tất cả mọi người, anh, Mai và các bạn trên trang nhà Phay Van, sẽ có dịp được đặt chân tới nước Anh. Cứ ước mơ đi, biết đâu một ngày nào đó nó sẽ thành hiện thực thì vui lắm hở anh?

    Mời anh và các bạn quay lại những thập niên 60 và nghe the Beatles hát nhé.

    1) I want to hold your hand.

    2) Please please me

    • Nguyễn thị Nha Trang
      05/11/2011 lúc 21:27

      Anh Công Thành & Nguyệt Mai :

      Cám ơn anh đã đề nghị nhạc của The Beatles và Nguyệt Mai đáp ứng yêu cầu nhạc .
      Anh Công Thành và Nguyệt Mai ơi , nếu Nha Trang nhớ không lầm thì bản nhạc ” I want to hold your hand ” là bản nhạc trong đĩa đơn của The Beatles , được bán chạy nhất vào thời đó phải không ? Trước đây Nha Trang có nghe nói bán hơn 2 triệu đĩa chỉ trong 2 tuần ở Mỹ vào thời ấy ?!
      Anh Công Thành và Nguyệt Mai có biết …xác thực thông tin này chứ ?

      • Mai
        06/11/2011 lúc 05:08

        Nha Trang yêu mến,
        Trang đã nhớ rất đúng. (Nguyệt Mai phục bạn sát đất luôn vì nhớ quá giỏi, trong khi Mai là “vua quên”). Theo trang web Wikipedia thì ca khúc “Yesterday” là một trong những tác phẩm được hát lại (cover) nhiều nhất, còn đĩa đơn “I Want to Hold Your Hand” lại là một trong những ấn phẩm được bán nhanh và chạy nhất trong lịch sử âm nhạc (250.000 bản trong 3 ngày phát hành tại Hoa Kỳ, và hơn 2 triệu đĩa trong 2 tuần kế tiếp).

      • Nguyễn thị Nha Trang
        06/11/2011 lúc 21:47

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Cảm ơn Mai hồi đáp chia sẻ thông tin mà Trang còn …lờ mờ…nha !
        Ấy chết ! trời…trời…, sao Mai lại cho mình…lên đọt tre ngồi…dzậy !
        Té…chết…bồ tèo…ơi…!

    • 07/11/2011 lúc 10:22

      Chị Mai:
      Cảm ơn hai bài nhạc chị tìm giúp em.

      Em thấy sách Anh ngữ hồi xưa có Let’s learn English.

      Sau này là English for today của nhà xuất bản Mc Grawhill, xuất bản năm 1965. Dùng kèm với nó là bộ Anh ngữ thực dụng do soạn giả Lê Bá Kông chủ biên, nhà xuất bản Ziên Hồng, Sài Gòn.

      • Mai
        07/11/2011 lúc 11:28

        Phay yêu mến,
        Có thể thời của chú em thì học sách “Let’s learn English”. Thời của chị Nha Trang và chị thì dùng bộ “English for today” và cuốn dùng kèm với nó là bộ Anh ngữ thực dụng do soạn giả Lê Bá Kông chủ biên, nhà xuất bản Ziên Hồng, Sài Gòn. Em có những cuốn sách này không? Nếu có hãy post lên cho mọi người xem nhé!

      • 07/11/2011 lúc 13:58

        Chị Mai: dạ để em kiếm lại chị ạ. Lâu lắm rồi em không nhìn thấy mấy cuốn này 😀

        Em tìm được một số thông tin này trên internet:

        một vài ý so sánh việc dạy và học Anh văn tại Sài gòn trước 1975

        – Về giáo trình: quyển Enlish for today được sử dụng cho chương trình trung học (từ lớp 6 đến lớp 12). Trong Book two có bài về Kim Tự Tháp, đền Taj Mahal,…; trong Book four đã có bài Computers: Machines with Electronic Brains (khi mà computer vào thời điểm đó còn chưa hề phổ biến).

        Nhắc đến vài bài trong giáo trình để thấy chương trình Anh văn lúc đó không những cung cấp các kiến thức về văn hóa mà còn cập nhật kiến thức khoa học kỹ thuật hiện đại. Ban tu thư Ziên Hồng do Lê Bá Kông chủ trì đã ký hợp đồng bản quyền để dịch giáo trình này (Anh ngữ thực dụng), nhằm đáp ứng nhu cầu tự học Anh văn của mọi người từ năm 1967.

        -Về nơi giảng dạy Anh văn có uy tín ngoài chương trình phổ thông và bằng cấp: nơi giảng dạy uy tín là Hội Việt Mỹ (nay là Nhà Hữu Nghị, đối diện Tòa Đại Sứ nay là Lãnh sự quán Mỹ), có thư viện Abraham Lincoln với hơn 10.000 quyển sách và hơn 200 đầu tạp chí Anh ngữ. Bằng cấp Anh văn để dùng trong học thuật hay du học là bằng Proficiency của Đại học Michigan.

        Nhìn chung, việc kiểm định và thông tin về hệ thống giảng dạy lẫn giáo trình Anh ngữ trước 1975 là nhân tố quyết định cho chất lượng dạy và học Anh văn. Dĩ nhiên, chúng ta cũng phải nhìn nhận vai trò của chính phủ Mỹ trong việc này.

        Sau 1975, giáo trình dạy Anh văn ở bậc phổ thông do người Việt biên soạn, không sử dụng giáo trình của nước ngoài như trước 1975. Sau đổi mới 1986, việc dạy và học Anh văn nở rộ, nhiều trung tâm ngoại ngữ ra đời với nhiều giáo trình nước ngoài lần lượt được sử dụng như: English 900, Streamline, New Concept, Interaction…Thiệt thòi của người học hiện nay là thiếu thông tin về chất lượng của trường lớp lẫn giáo trình.

      • 08/11/2011 lúc 08:26

        Chị Mai: Xin lỗi chị và các bác. Em không tài nào kiếm nổi một cuốn English for today. Lý do: có lẽ các giáo trình Anh ngữ trước 1975 đều rất “hot” vào những năm 1975- 1985, khi mà số người đi vượt biên ngày càng nhiều.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 11:23

        Cám ơn Phay Van đã tìm giúp chị English for today. Em đã hết lòng, nhưng không được thì phải chịu thôi em ơi. Quý ở cái tình của em đối với chị. Đừng lo nữa, Phay Van nhé!

      • Công Thành
        08/11/2011 lúc 11:32

        Cô Phay Van, cùng các chị, các bác: Tôi nhớ bộ English For Today gồm 6 cuốn với 6 màu: vàng, xanh, đỏ, nâu…gì gì đó! học sinh học sinh ngữ 1 là Anh Văn, thì chỉ học tới book Four ! còn học sinh ban C Anh Văn mới học hết 6 cuốn…
        Không biết tôi nhớ đúng như thế không các chị và các bác?

      • 08/11/2011 lúc 12:44

        Bác Công Thành: đúng rồi đó bác, em nhớ cuốn lớp đệ thất màu vàng tươi, có dòng chữ English For Today (hình như màu trắng) nằm vắt ngang theo chiều dọc của bìa 1.
        Trong sách hay có hình vẽ mấy bà đầm mập mập, đi guốc cao gót nhọn hoắt, và cái mũi nhọn như mũi Cleopatre.
        Mấy bìa xanh, đỏ, nâu gì đó là của các lớp trên.

      • Mai
        09/11/2011 lúc 18:55

        Phay Van:
        Làm sao chị buồn em đượ, cô em yêu quý. Em đã hết lòng tìm giúp cho chị rồi mà.

  6. Mai
    05/11/2011 lúc 17:43

    Nhân nói về hai sinh ngữ chính là Anh văn và Pháp văn được giảng dạy tại các trường trung học tại miền Nam trước năm 1975. Xin các bạn cho biết ở miền Bắc thì được học những ngoại ngữ nào?
    Cám ơn bạn nhiều lắm.

    • hth
      05/11/2011 lúc 17:57

      @Hi, chị Mai! Chị không biết thật hả? Dĩ nhiên là tiếng Nga là số 1. Còn sau đó là Trung, Pháp rồi mới tới Anh, nhưng chủ yếu là hai tiếng đầu. Nhưng có một cái chung là học tiếng nào cũng hầu như tiếng nào, nghĩa là học xong, nhưng… khó mà sử dụng được một cách hiệu quả! 😀

      • Mai
        05/11/2011 lúc 18:48

        Cám ơn hth nhé. Chị thật tình không biết nên hỏi đấy chứ! Chị nghĩ cách học của VN mình có vẻ từ chương, học đọc và viết nhiều hơn là nói và nghe, nên khó mà sử dụng cho có hiệu quả. Ở nước ngoài, khi học một ngoại ngữ khác ở trường trung học, họ có những club (French club, German club, v.v…). Các em học sinh có dịp hội họp để nói chuyện với nhau bằng ngoại ngữ mà mình học, thậm chí đóng kịch rồi quay phim để làm một project cho cô giáo chấm điểm. Dịp hè, nhà trường cũng có tổ chức một đi thăm các xứ khác, dĩ nhiên, nếu tham gia, phụ huynh học sinh phải đóng góp tất cả các chi phí cho con em của mình.

      • 07/11/2011 lúc 10:04

        Chị Mai: em quan niệm học ngoại ngữ phải để nó thấm từ từ. Ở VN hiện nay hay có màn quảng cáo kỳ cục, đọc không hiểu, lùng bùng lỗ tai, đại loại: dạy tiếng Anh theo phương pháp phản xạ trực quan, 30 ngày biết nói lưu loát. Ôi chao, mình nói lưu loát (như vẹt) tới hồi người ta nói lại một câu thì… chẳng hiểu người ta nói gì.
        Chỗ em đang làm việc cũng thế chị à. Mấy em mới ra trường, em nào cũng bằng cấp đầy mình, tới hồi nghe mấy ông người nước ngoài nói tiếng Anh (toàn accent) mà cũng chẳng hiểu họ nói gì, có khi hiểu thì lại ấp úng chẳng biết thưa đáp thế nào.

      • 07/11/2011 lúc 10:11

        Bác hth:
        Còn nhớ buổi học Anh Văn đầu tiên của lớp 10, em (và các bạn cùng lớp) rất ngạc nhiên khi thấy một cô giáo người miền Bắc bước lên bục giảng. Chúng em đồng thanh la lên: Cô ơi, giờ này là giờ Anh văn! (vì chúng em sợ cô vào nhầm phòng học). Cô dõng dạc trả lời: Ừ, thì giờ Anh văn chứ sao, cô dạy AV mà!
        Cô giáo ấy dạy hay thật. Hồi xưa chúng em tưởng người miền Bắc không biết tiếng Anh, bác ạ.

      • hth
        07/11/2011 lúc 11:59

        @Chị Mai & Phay Van: Hồi cấp 2, hth học tiếng Pháp với cô giáo Hợp. Cô dạy và nói tiếng Pháp rất hay, nhưng tuần có 1 hay 2 giờ gì đó. Lên cấp 3 học tiếng, tuần 2 tiết. Lên nữa học tiếng Nga. Tiếng Anh thì còn nhơ nhớ và sau này toàn tự học lấy nên còn lõm bõm mò mẫm được, còn hai thứ tiếng kia bay về cố quốc hết rồi.
        @Phay Van: Các thầy cô giáo nhiều người dạy rất giỏi, kiến thức rất tốt, nhưng có lẽ do chương trình quy định nên hiệu quả không tốt. Ngoại ngữ là sinh ngữ, nhưng từ sách giáo khoa ngày trước in trong đã tẻ nhạt rồi, rồi cấu tạo chương trình học nữa nên những “ngữ” được học chẳng “sinh” tý nào 😆 . Phần nghe nói thì…. có lẽ do người nước ngoài “kém” chăng? Mình nói lau láu mà sao họ chẳng hiểu gì! Có lẽ họ kém thật, hihiii……..

      • hth
        07/11/2011 lúc 20:04

        @các giáo trình các môn nói chung và ngoại ngữ nói riêng thể hiện một cách khô cứng từ hình thưc đến nội dung. Mình không hiểu tại sao lại thế vì các nhà trí thức ngày trước đều rất giỏi. Giáo trình ngoại ngữ thì chỉ ngữ pháp. Mình chỉ nghe mỗi… cô giáo nói. Đi ngoài đường gặp Tây nói tiếng Tay thì thắc mắc sao họ nói không giống cô mình?! Hihihi…. tự bảo họ nói kém vì không giống cô! 😀 Hihiiiiiiii………

      • 08/11/2011 lúc 08:45

        Bác hth: em nghe cô giáo (của em) nói như vầy: Hồi xưa người ta dạy ngoại ngữ theo phương pháp “Grammar-Translation Method” (GTM), trong đó chú trọng đến reading & writing hơn là listening & speaking. Trong GTM người ta áp dụng phương pháp diễn dịch.
        Sau đó có thêm các phương pháp: Direct method (ngược lại với GTM, người ta dùng phương pháp qui nạp); Audio-lingual method (ALM); Cognitive approach, Communicative approach, Electic approach, …
        Bác nào chuyên về methodology xin tiếp tục. Em hết cả … vốn còi rồi 😀

      • Mai
        08/11/2011 lúc 11:19

        hth: hth được học với cô giáo Hợp. Cô dạy và nói tiếng Pháp rất hay, Chị nghĩ nhờ đó sẽ giúp hth thích thú và ham học, lẽ ra phải được nhớ tới bây giờ chứ!

        Phay Van: Cô giáo tiếng Anh của em cũng dễ thương quá hở? Thầy dạy hay dễ làm cho trò yêu thích môn học và nhớ hoài.

    • Mai
      07/11/2011 lúc 11:21

      Đúng rồi, Phay ạ!
      Học ngoại ngữ cần phải lâu dài, chỉ trừ một số người thông minh tiếp thu rất lẹ thì không kể. Về tuổi tác, trẻ em học ngoại ngữ nhanh hơn người lớn. Chị không nghĩ sau 30 ngày mà nói được lưu loát (về mọi vấn đề) đâu em.

      • 07/11/2011 lúc 14:04

        Chị Mai:
        Nói về chuẩn giọng (accent reduction), chuyện kể rằng giáo Sư Lê Bá Kông sau khi tỵ nạn sang Mỹ, có lần được giới thiệu nói chuyện trước sinh viên tại Houston, Texas, và các sinh viên đã hỏi một người Việt ông ta nói gì?!!, vì GS Lê Bá Kông tốt nghiệp ĐH Hongkong.


        Một kỷ niệm về bộ sách English for today đây chị ơi:

        Tần ngần một lúc, anh đưa cho tôi. Tôi nhìn được vẻ ngậm ngùi trên gương mặt anh, hãy còn bơ phờ và cháy nắng. Bụi đất, thuốc súng, vết đạn bạn anh trúng thương như hãy còn nguyên trên trán anh. Trán của một người lính mang 5 quyển tạp chí Văn trong ba lô mà tôi không hiểu quan trọng đến mức nào khiến anh không vứt suốt đoạn đường lui binh, khiến anh chấp nhận mang ít đạn dược, lương khô để dành chỗ cho bộ English for today của Lê Bá Kông và 5 tập nguyệt sanVăn.

        (nguồn)

      • chinook
        07/11/2011 lúc 15:11

        Không phải chỉ riêng Ông Lê bá Kông thôi đâu. Thế hệ lớn tuổi hầu hết chịu ảnh hưởng của tiêng Pháp nên “intonation”, một đặc điểm của tiêng Anh không được chú trọng đúng mức . Nên khi nói, người nghe khó hoặc không hiểu.

      • chinook
        08/11/2011 lúc 09:35

        Không hẳn thế đâu chị Phay Van ạ.

        Stress và Itonation rất quan trọng trong tiếng Anh , cũng như dấu trong tiếng Việt , thâm chí còn quan trọng hơn vì tiêng Việt là tiếng đơn âm. Cho nên nếu stress và itonation không trúng ,rất khó cho người nghe hiểu.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 11:28

        Cám ơn em về kỷ niệm bộ sách English for today của nhà văn Ban Mai. Chị đọc và cứ thấy dáng dấp của em trong câu chuyện đó.

  7. Nguyễn thị Nha Trang
    05/11/2011 lúc 20:24

    @ Nguyệt Mai & Phay Van thân quý :

    Wow…! Nguyệt Mai và Phay Van lại đưa mọi người du lịch thêm một đất nước mà ai ai cũng mơ ước được thoả một lần đặt chân đến rồi…! nhưng với Trang lại cũng chắc chắn là…chờ đến tết Công Gô ….như nước Pháp vừa qua nữa rồi !
    Tác giả Lữ Quỳnh , với những bài bút ký thật thú vị ! đi , tham quan , du lịch…rồi viết chia sẻ lại những quan sát và cảm nhận của mình thật trình độ , vậy mới là…cừ chứ !

    • Mai
      06/11/2011 lúc 19:27

      Nha Trang yêu quý,
      Khi chia sẻ bút ký của nhà văn Lữ Quỳnh về Paris, Nguyệt Mai đã nghĩ tới giới thiệu một bài viết về London cho nó đầy đủ – như một giới thiệu về hai sinh ngữ chính mà tụi mình đã được học ở Trung học. Rất vui khi thấy Nha Trang và các bạn yêu thích.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        06/11/2011 lúc 21:36

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Cảm ơn bồ tèo ! Thú thật trong một thời gian dài , vì tất bật mưu sinh không kịp thở… , Trang hầu như không đá động gì đến sách vở , nên kiến thức bị mai một và lạc hậu rất nhiều…, nay nhịp thở tương đối dễ chịu hơn…mới mày mò học hỏi lại , cũng may nhờ có internet …và mình cũng mới tập tò vào mạng…và rồi …quen được các bồ tèo…!
        Trang rất vui khi hàng đêm được trò chuyện cùng các bạn…, vậy có thông tin bài vở gì hay hay và mới lạ , Nguyệt Mai hãy chia sẻ lại cùng…., bồ tèo nhé …!

      • 07/11/2011 lúc 10:48

        “Bồ tèo” là bạn quý phải không chị Nha Trang?
        Vậy sao không ai gọi tôi là Bồ tèo ha? Chán chả buồn chết! 😆

      • Nguyễn thị Nha Trang
        07/11/2011 lúc 23:06

        @ Đồ Trọc : bạn Đồ Trọc ơi …!

        Vâng…, ” bồ tèo ” : là cụm từ diễn đạt cái tình cảm thân tình , thân mật , thân thương , trìu mến , quý mến , quý trọng …một cách nồng ấm , gần gũi…giũa những người bạn…CÙNG GIỚI…với nhau …!
        Do đó giới Nữ chúng tôi không thể nào…sơ ý hoặc vô ý…dùng cụm từ ” bồ tèo “..với bạn Đồ Trọc được ! mà chỉ có giới Nam các bạn …xưng hô …” bồ tèo “…cùng với nhau thôi…! Chẳng hạn bạn hth , trahamlai , anh chinook , anh Công Thành , Anh Lãng Tử…” bồ tèo ” …với Đồ Trọc …!
        Vì vậy Đồ Trọc không việc gì mà phải…” Chán chả buồn chết “…đấy nhé ! hi..hi..

        Vui bạn nhé ! à…Đồ Trọc vào góp chuyện thường xuyên cho vui và rôm rả chứ bạn…!

      • hth
        08/11/2011 lúc 00:01

        Bác Đồ: Bác nghe chị Nha Trang giải thích rồi đó ( nói thực em nghe hóng cũng mới biết là cùng giới mới bồ tèo được, mặc dù ở Nam cũng nhiều ), vậy nếu bác còn chán thì…. cứ hy sinh thoải mái, nhá! 😀

    • Mai
      07/11/2011 lúc 11:44

      Chị và các bạn phải cám ơn em chứ, nàng Phay yêu quý! Em là một cô chủ duyên dáng, đáng yêu. Mặt khác, bài vở trên trang nhà của em rất phong phú, giúp mọi người mở mang kiến thức và có dịp trò chuyện thân ái với nhau.
      Nguyệt Mai nói như thế có đúng không hở cô bạn Nha Trang thân mến?

    • Nguyễn thị Nha Trang
      07/11/2011 lúc 22:27

      @ Nguyệt Mai & Phay Van thân quý :

      Cảm ơn…, Xin lỗi…, là 2 từ tưởng đơn giản , nhưng rất.. rất.. quan trọng trong giao tiếp ứng xử với nhau, đừng cho nó là sáo ngữ…! và Trang nghĩ , 2 cụm từ này nó đã thấm nhuần trong máu , tạo nên phong cách , và trở thành hơi thở rất tự nhiên của tất cả các bạn chúng ta trong ngôi nhà thân thương đượm ấm nồng này của chúng ta rồi mà…!
      Vì vậy hai bồ tèo đều…tuyệt …và…cừ… cả…!
      Nha Trang nói thiệt lòng đó nhen…2 bồ tèo…

  8. Nguyễn thị Nha Trang
    05/11/2011 lúc 20:36

    @ Nguyệt Mai & Phay Van thân quý :

    Nói đến nước Anh , Trang đố 2 bồ tèo : nước Anh sẽ có một sự kiện gì mà cả thế giới chờ đợi đấy ? hi..hi..

    P/s : lưu ý , Nha Trang đề nghị các anh , các bạn bên giới Nam , tạm thời đừng tiết lộ sự kiện mà Nha Trang đố bên giới Nữ chúng tôi đấy nhé ! Cảm ơn các anh , các bạn …

    • Mai
      06/11/2011 lúc 04:46

      Nha Trang ơi,
      Có phải bồ tèo muốn nói tới luật mới này không?

      The United Kingdom has changed laws on who can become a king or queen. Old laws said that even if a daughter was born first, any brothers born after her would be ahead of her to become a future monarch. The new laws mean that if Prince William and his wife have a girl first, she will be first in line after William becomes king. The leaders of 16 countries where the Queen is head of state agreed to the new laws. This now means greater sexual equality for British royals.

      Another major change was also made. It is now OK for a king or queen to marry a Roman Catholic. For hundreds of years this was not allowed. British Prime Minister David Cameron said a Catholic monarch must agree with the Church of England because he or she is the head of that Church. He added: “It is simply wrong they should be denied the chance to marry a Catholic…After all, they are already quite free to marry someone of any other [religion].”

      • Nguyễn thị Nha Trang
        06/11/2011 lúc 21:13

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Điều luật mới này của Hoàng Gia Anh…hổng…phải…là sự kiện mà mình muốn đố 2 bồ tèo…Mai ơi !
        Hai bồ tèo chú ý chi tiết mà Trang viết …IN HOA nha : “…nước Anh SẼ CÓ một sự kiện gì MÀ CẢ THẾ GIỚI CHỜ ĐỢI đấy… ? ”

        P/s : lứa tuổi chúng mình , lâu lâu thể dục đầu óc…để tăng… tuổi thọ…2 bồ tèo nha !

      • 07/11/2011 lúc 08:39

        Hai chị Nha Trang và Nguyệt Mai: em chịu. Em nghĩ là một giải thể thao quốc tế? (vì chị Nha Trang đề nghị phái nam không tiết lộ)

    • Mai
      07/11/2011 lúc 09:50

      Nha Trang ơi,
      Có phải Trang muốn nói tới việc đồng bảng Anh đang xuống giá so với đồng tiền của các nước khác, nên người ta sẽ thấy dân Anh sẽ giảm việc đi du lịch, còn dân các xứ khác sẽ đến Anh du lịch nhiều hơn?
      Hoặc chuyện Kate, vợ của thái tử Williams đang có mang, nước Anh sẽ có thêm một công chúa hoặc hoàng tử, người con này sẽ được nối ngôi vua (nữ hoàng hoặc hoàng đế) khi Will trở thành vua của nước Anh?
      Nếu tất cả đều không phải thì Nguyệt Mai xin chịu thua.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        07/11/2011 lúc 21:57

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Hi..hi.., Mai ơi…! Hai ý trên của bồ tèo cũng…hổng…phải…là ý mà Trang…đố…

        ” Sự bất quá tam ” …thư giản suy nghĩ …chút nữa đi bồ tèo !
        Phay Van …đoán…gần gần…đúng rồi đó…!
        Chủ đề entry đang đề cập đến nước Anh , mà chúng ta quên …sự kiện này , là nước Anh…kiện nhà chúng ta …đó….! hi..hi..

    • Mai
      08/11/2011 lúc 11:09

      Nha Trang yêu quý,
      Mai đã google search để tìm câu trả lời cho bạn. Khám phá được câu chuyện này, xin chia sẻ với Nha Trang nha, xem có đúng không?

      Chuyện của cậu bé Mario
      Có một cậu bé đang cùng đội bóng của mình dẫn đầu Premier League. Cậu mặc áo màu xanh da trời, da của cậu màu đen, và cậu có một cái tên Italia, Mario Balotelli.

      Có thể gọi Balotelli là “anh”, nhưng thực ra, trong hình hài của một chàng trai 21 tuổi ấy là tâm hồn của một đứa trẻ, người đã ghi bàn để mở ra cuộc hạ nhục M.U, và sau đó vén chiếc áo để lộ dòng chữ đầy vẻ trách móc “Why always me?” (Tại sao luôn là tôi?). Cậu bé ấy có một cá tính bất ổn đến mức không thể đoán biết trước là cậu sẽ làm gì trong vòng 48 giờ tới. Sau khi đã tỏa sáng nhưng cũng làm nhiều việc rồ dại trên đất Italia, cậu di cư sang tận đất Anh, trở thành người hùng trong một trận derby mà cả thế giới bóng đá đợi chờ, thế rồi sau đó bắt đầu trách cứ tất cả, khi cho rằng mọi bất công trên đời hình như đang đổ lên đầu cậu.

      Chứng kiến những gì các cầu thủ viết trên áo đấu chưa bao giờ là một công việc nhàm chán. Nó thể hiện tất cả những suy nghĩ trong đầu của cầu thủ. Trong vòng 8 ngày, người ta được thấy những dòng chữ của Osvaldo và Balotelli, những người sau khi ghi bàn thắng đã cho mọi người thấy khẩu hiệu được cất giữ kỹ càng ở áo trong của họ. Osvaldo, sau bàn thắng vào lưới Lazio ở trận derby Roma, đã trương ra dòng chữ “Cả tôi cũng chém đầu họ”, bắt chước dòng chữ mà Totti đã giơ ra trong một trận derby cách đây nhiều năm. Nhưng Balotelli thì ngược lại. Cậu không hề đe dọa hay tỏ ra nổi nóng.

      Dòng chữ của cậu nói về chính mình, và dường như đấy chính là chủ đề mà một cậu bé thích nói tới. Những ai đã gặp gỡ và chơi với cậu đều hiểu một điều: Balotelli giống như một cái thùng chất chứa đủ mọi rắc rối và bức xúc trên thế gian. Và cậu không thể ngăn cản những cảm giác ấy không phun trào, dù chỉ một phút. Dường như cậu thấy rằng mình chỉ có thể là chính mình nếu như cậu đánh mất sự bình tĩnh và bày đặt một trò hoặc đưa ra những câu nói ngu dại nào đó, trong khi báo chí không bao giờ bỏ sót những cơ hội ấy để phơi bày hình ảnh của cậu với thế giới. Điều ấy dường như muốn nói: Balotelli chính là con người ngu dại ấy. Và cậu phản ứng một cách mạnh mẽ. “Why always me?”.

      Có vẻ như khi bị dồn vào chân tường và bộc lộ cảm xúc của một đứa trẻ, cậu lại nhìn thấy một quá khứ bị bỏ rơi và cô độc. Trong một cuộc trả lời phỏng vấn cách đây chưa lâu, Balotelli bảo rằng, một lần cậu đi trại hè, cha mẹ nuôi của cậu đã phải đến đón cậu chỉ sau đúng 2 ngày cậu đến trại. Cậu sợ hãi cảm giác cô đơn giữa bao người. Dòng chữ ấy còn cho thấy một phần cuộc sống của Balotelli trong cảm giác cô đơn: Cậu muốn tất cả. Khi đưa ra dòng chữ trên áo trong, Balotelli như muốn nói với thế giới: “Hãy nhìn tôi đi. Đừng chuyển kênh, dù chỉ một giây”. Con người từng có một quá khứ thiếu niên đau buồn vì bị cha mẹ đẻ bỏ rơi ấy đã muốn trong một giây phút nào đó trở thành trung tâm của thế giới.

      Cậu không từ chối bất cứ lời mời xuất hiện nào, mà đôi khi cũng không biết là người ta mời cậu chỉ là để lợi dụng hình ảnh của cậu. Balotelli cười tươi rói trong cuộc thi Hoa hậu xứ Emilia, không ngần ngại giơ lên chiếc áo của Milan trong một chương trình truyền hình hài hước, bước lang thang trong khu Scampia cặn bã để đến chơi nhà của một trùm mafia Napoli. Quá trình trưởng thành kéo dài một cách đau đớn của cậu diễn ra trong vô số những sai lầm và ngốc nghếch của tuổi trẻ. Nhưng đằng sau những lần bị phạt vì đỗ xe láo trên phố, những phát ngôn bừa bãi, và mới đây nhất, đem pháo hoa vào trong nhà mình để đốt, chỉ để cốt đem đến một điều: Các người hãy chú ý đến tôi. Tóm lại, cái cách Balotelli chơi bóng hay sống ngoài đời đều trở thành một tấn bi hài, giống như cuộc đời của chính cậu.

      Đấy là cuộc đời của một cậu bé đã có trong hình hài của mình một nhà vô địch kể từ bàn thắng vào lưới Juventus ở Cúp Italia 4 năm trước và cứ thế lớn lên, bộc lộ ra. Nhưng chính những hành xử của cậu – những chiếc áo Inter bị cởi ra và vứt ngay trước mắt hàng vạn CĐV Inter, những mối quan hệ tan vỡ và những lời nói vô lễ – đã làm hại cậu, buộc cậu phải rời Italia để đến nước Anh. Nhưng vẫn có những người yêu thương cậu. Đấy là gia đình cha mẹ nuôi người Italia của cậu, là Roberto Mancini và HLV trưởng đội Thiên thanh Cesare Prandelli. Bằng các phương pháp của riêng mình, mỗi người đều cố gắng sử dụng cây gậy và củ cà rốt để cậu nên người. Nhưng Balotelli thỉnh thoảng lại trơ ra như gỗ đá. Khi mà người ta tưởng như đã thấy cậu trưởng thành, thì cậu lại hư hỏng, còn khi người ta tưởng đã mất cậu mãi mãi, thì họ lại tìm thấy.

      Theo cách ấy, không biết bao nhiêu lần những người yêu mến cậu đã ăn mừng các cuộc hồi sinh của một thần đồng trẻ mãi không chịu lớn. Mancini lấy đi chỗ của Dzeko để nhường cho cậu. Prandelli có lúc đã không sử dụng Rossi hoặc Pazzini để Balotelli có thể ra sân trong màu áo Thiên thanh. Bằng sự kiên nhẫn, các vị HLV mà cậu yêu mến này dần dần tạo cho Balotelli cơ hội trưởng thành mà không hề đốt cháy giai đoạn. Điều mà người ta chờ đợi nhất ở cậu là sự trưởng thành về mặt tâm lí và dần dần chế ngự được “chứng dở người”. Nhưng Cassano, một “ngựa chứng” khác cũng phải mất nhiều năm sự nghiệp và trả giá rất nhiều, đến gần tuổi 30 mới “thành người”, còn Balotelli?

      Khi một cậu bé hỏi “Tại sao luôn là tôi?”, cậu có ý trách móc người lớn đã luôn đòi hỏi cậu phải nhanh chóng trở thành người lớn, trong khi trên thực tế, cậu vẫn là một đứa trẻ, và cho rằng mình có quyền được vui chơi và nghịch ngợm như trẻ con. Cậu muốn được lớn chậm hơn chút nữa. Thế nên, dù đã tỏa sáng trong trận derby Manchester, cậu vẫn chưa giành được những chiến thắng lớn thực sự, vẫn chưa đánh bại được ai, trong đó có chính cậu.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 23:27

        @ Nguyệt Mai & Phay Van thân quý :

        Cảm ơn Mai và Phay Van đã chia sẻ những thông tin và mẫu chuyện…để trả lời câu đố của Nha Trang nha…
        Hai bồ tèo ơi…, sự kiện lớn sẽ diễn ra ở nước Anh , trong câu đố của Trang , đó là :

        * THẾ VẬN HỘI MÙA HÈ LẦN THỨ 30 TẠI ANH QUỐC !

        Sẽ diễn ra từ ngày 27/7 đến 12/8-2012 . Gồm 204 Quốc Gia tham dự , và tranh tài với nhau ở 300 nội dung thi đấu của 26 môn thể thao .
        Đây là 1 sự kiện rất trọng đại của cả thế giới diễn ra 4 năm 1 lần ( năm 2008 diễn ra ở Bắc Kinh ) , Trang nghĩ , giới nữ chúng ta cũng cần nên biết chút chút , để có thể phần nào có thể tiếp chuyện với các bạn Nam , khi có dịp chứ…đúng không nào 2 bồ tèo ?

      • Mai
        09/11/2011 lúc 18:52

        Cám ơn Nha Trang với thông tin về “Thế Vận Hội năm 2012 sẽ được tổ chức tại Anh”. Cũng như Phay Van, Mai không theo dõi nên không biết.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        10/11/2011 lúc 00:16

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Hi..hi.., Vậy bây giờ biết rồi , Mai lục lọi tìm tòi bài viết nào hay hay và thú vị về sự kiện Thể Thao lớn này , để cho bên giới Nam biết là phía Nữ chúng ta cũng biết…chứ bộ…, phải không bồ tèo…

      • Mai
        10/11/2011 lúc 20:33

        Nha Trang và các bạn yêu mến,
        Sau đây là những tin tức về Thế vận hội mùa hè sẽ tổ chức tại Luân Đôn vào năm 2012, mời các bạn đọc nhé:

        http://www.voc.org.vn/The-Van-Hoi-Mua-He-2012-London/cbo.vn

      • Nguyễn thị Nha Trang
        10/11/2011 lúc 23:43

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Wow…! Cừ lắm , Cảm ơn Mai ! phải vậy chứ đúng không bồ tèo…, là giới Nữ , nhưng Trang nghĩ chị em chúng mình cũng cần tìm hiểu chút chút xíu…ở bất cứ lãnh vực nào mà cứ quan niệm đó là lĩnh vực của giới Nam…, để chị em chúng mình không đến nỗi phải…ngơ ngác dựa cột nghe ….khi tiếp chuyện với phái Nam…chứ…! phải không bồ tèo….!

  9. Nguyễn thị Nha Trang
    05/11/2011 lúc 21:36

    @ Nguyệt Mai & Phay Van thân quý :

    Mai và Phay Van ơi …, 2 bồ tèo có tìm được tấm hình cận cảnh nào thật sắc nét của chiếc đồng hồ Big Ben nổi tiếng không ?
    Nếu tìm gặp được post lên chia sẻ cho cả nhà cùng xem với…

  10. Mai
    06/11/2011 lúc 04:51

    Phay Van ơi,
    Nhờ em post hình đồng hồ Big Ben cho chị Nha Trang nha.

    • 07/11/2011 lúc 09:11

      Chị Mai: dạ.
      Chị Nha Trang xem nhé:


      • Nguyễn thị Nha Trang
        07/11/2011 lúc 21:45

        @ Phay Van yêu mến :

        Cảm ơn em nhiều nhé ! Chị nhìn ảnh thật là… mãn nhãn !

        À …, em yêu ơi ! Nếu rảnh rảnh , em lục lạo xem có bài viết nào hay hay …về chiếc đồng hồ nổi tiếng thế giới này , thì đưa lên luôn cho mọi người cùng đọc để nắm và biết rõ hơn , đồng thời nó cũng làm sinh động cùng phong phú cho entry này…, được chứ em…?

      • 08/11/2011 lúc 09:28

        Chị Nha Trang: dạ, theo wikipedia:

        Big Ben tên đầy đủ là Tháp đồng hồ của cung điện Westminster là một cấu trúc tháp đồng hồ ở mặt Đông-Bắc của công trình Nhà quốc hội ở Westminster, London, Anh. Mặc dù được biết đến rộng rãi với cái tên Big Ben, nhưng thực ra, tên này chính là tên của cái chuông đặt bên trong tháp. Tháp còn hay bị gọi nhầm là St. Stephen’s Tower.

        Tháp này là một phần của thiết kế của Charles Barry cho một tòa lâu đài mới, sau khi Lâu đài Westminster bị hỏa hoạn phá hủy đêm 16 tháng 10 năm 1834. Tháp được thiết kế theo phong cách Victorian Gothic và cao 96,3 m.

        61 m đầu tiên của kết cấu là tháp đồng hồ, bao gồm gạch xây phủ đá; phần còn lại chiều cao của tháp là cơ cấu hình chóp bằng gang. Móng rộng 15 x 15 m, bê tông dày 3 m, sâu 7 m dưới đất. Trọng lượng tháp 9553 tấn. Bốn mặt đồng hồ cao 55 m trên mặt đất. Do điều kiện nền đất kể từ khi được xây dựng đến nay, tháp hơi nghiêng về phía Tây-Bắc, khoảng 220 mm. Do hiệu ứng nhiệt, tháp lắc lư hướng Đông Tây một chút hàng năm.

        Mặt chiếc đồng hổ to lớn đủ để tháp Big Ben từng nổi tiếng với cái tên “Chiếc đồng hổ bốn mặt lớn nhất thế giới”. Nhưng đó đã là quá khứ. Kỷ lục của chiếc đồng hổ lừng danh này đã bị một chiếc đồng hồ khác vượt qua, đó là chiếc tháp đồng hồ Allen-Bradley ở Milwaukee, Wisconsin. Thế nhưng chiếc đồng hồ Allen-Bradley cuối cùng lại không được người xây dựng lắp cho quả chuông nào, vì vậy, tới hiện tại, Big Ben vẫn được gọi là “chiếc đồng hồ bốn mặt có chuông lớn nhất thế giới”. Hệ thống máy móc của đồng hồ Big Ben (thực ra Big Ben chỉ là tên gọi thông tục của chiếc chuông chính nặng 13 tấn được treo ở chiếc Tháp-Đồng hồ này) đã được hoàn thành từ năm 1854 nhưng tòa tháp lại được hoàn thành sau đó 4 năm – năm 1858.

        Chiếc đồng hồ và cấu trúc mặt số của nó được Augustus Pugin thiết kế. Mỗi mặt của chiếc đồng hồ được đặt vào trong một khối đá hình vuông có cạnh là 21 feet hay 7 m, cùng với tổng cộng 576 miếng kính trong suốt, gần giống như kiểu các ô cửa sổ bằng kính có khắc những bức tranh ở nhà thờ Anh thời đó. Xung quanh mặt đồng hồ được khắc những đường viền tạo thành một chiếc khung. Cạnh dưới của khung ở mỗi mặt đồng hồ có khắc dòng chữ Latinh: “DOMINE SALVAM FAC REGINAM NOSTRAM VICTORIAM PRIMAM” có nghĩa là : “Xin chúa hãy bảo vệ cho nữ hoàng Victoria của chúng con”.

        Chiếc đồng hồ bắt đầu được mở cửa cho khách tham quan lần đầu tiên từ ngày 7 tháng 9 năm 1859. Trong suốt cuộc chiến tranh thế giới thứ 2, cung điện Westminster đã bị trúng bom do người Đức oanh tạc, phá hủy nhà khách của cung điện và gây hư hại tới mặt phía Tây của chiếc đồng hồ.

        ****

        Năm 1916, đồng hồ ngừng đổ chuông trong 2 năm vì Thế chiến 1.

        Những tiếng chuông của đồng hồ ngân vang mỗi giờ và rất hiếm khi Big Ben ngừng đổ chuông. Big Ben từng im lặng vài lần do tình cờ và thời tiết, cộng với 4 lần phải ngừng đổ chuông để bảo dưỡng vào các năm 1934, 1956 và 1990 và 2007. Bạn phải leo bộ 334 bậc nếu muốn tham quan bên trong đồng hồ

        – Muốn vào bên trong tháp và ngắm quả chuông Big Ben là điều không dễ dàng bởi an ninh chặt chẽ và bởi tháp không có thang máy đồng nghĩa với việc bạn phải leo bộ một cầu thang cao 334 bậc.

        – Vào ngày 6 tháng 8 năm 1856, quả chuông khổng lồ Big Ben được đúc ở miền bắc nước Anh và nó đã suýt bị đánh chìm trong một cơn bão giữa biển khi được chuyển bằng tàu tới London.

        – Từ ngày 17 tháng 2 năm 1924, Đài BBC sử dụng phát thường xuyên tiếng chuông của Big Ben làm nhạc hiệu chương trình. 4 mặt của đồng hồ được lau dọn 5 năm một lần. Vào những thời khắc giao thừa, Big Ben là tâm điểm của hàng trăm hãng thông tấn lớn nhỏ trên thế giới.

        (nguồn: dulichanh.info)

  11. Võ Trung Tín
    06/11/2011 lúc 12:48

    Chị Nguyệt Mai và Chị Phay Van : Bác tác giả Lữ Quỳnh viết bài ký với những chi tiết thông tin của những nơi mà bác tham quanthật hay và hấp dẫn, đọc xong thấy ước ao hết sức! tiếng là đang theo học ngôn ngữ của Anh, mà không biết bao giờ mới được đặt chân đến cái nước mà mình theo học tiếng mẹ đẻ của họ để thực tập!!!

    • Mai
      08/11/2011 lúc 10:55

      Tín ơi,
      Em còn trẻ nên chị nghĩ ước mơ của em sẽ có ngày thành sự thật. Nếu em cố gắng học giỏi, biết đâu em sẽ nhận được một học bổng du học hoặc tu nghiệp bên Anh quốc chưa biết chừng. Lúc đó nhớ cho các chị hay tin để chia vui nhé!

      • Võ Trung Tín
        08/11/2011 lúc 20:11

        Chị Nguyệt Mai:
        Dạ, em kính cám ơn chị động viên em, em sẽ cố hết sức để học, nhưng sao cũng thấy xa tít tắp quá chị Mai ơi

  12. Công Thành
    06/11/2011 lúc 13:18

    Mời cả nhà vào xem tin tai nạn ở nước Anh , vô google các bác nhé :

    ” Anh : Tai nạn liên hoàn thảm khốc – Tuổi Trẻ online “

    • Mai
      06/11/2011 lúc 19:38

      Cám ơn anh Công Thành đã giới thiệu. Theo báo Tuổi Trẻ online, tai nạn thật thảm khốc xảy ra tối 5-11 (giờ VN) đã tạo nên một quả cầu lửa khổng lồ ở hiện trường. Nguyên nhân vụ việc chưa được xác định, tuy nhiên con đường rất trơn trượt vào thời điểm xảy ra tai nạn, trong khi các nhân chứng cho biết sương mù đã hạn chế tầm nhìn xa xuống dưới 3m.
      Báo cáo sơ bộ cho biết số người thiệt mạng có thể lên đến 10 người và cảnh sát lo ngại vẫn còn nhiều thi thể chưa được tìm thấy trong mớ hỗn độn của 34 xe gặp nạn.
      Các bạn ơi, khi trời sương mù mà có việc phải đi, lái xe rất nguy hiểm, vì mình không thấy được xe trước và xe sau cũng không thấy mình, dù rằng lúc này xe nào cũng bật đèn. Lại thêm con đường trơn trợt nữa, có thắng cũng không ăn. Bởi vậy nên tai nạn đã xảy ra…

      • Nguyễn thị Nha Trang
        06/11/2011 lúc 20:53

        Cảm ơn anh Công Thành và Nguyệt Mai đã chia sẻ…một thông tin…không vui…, về vụ tai nạn liên hoàn thảm khốc này ở Anh Quốc !
        Tai nạn giao thông quả cũng là một vấn nạn hiện nay ở…Việt Nam , mỗi khi có việc ra đường hầu như ai ai cũng đều có cảm giác không an toàn cả !

      • 07/11/2011 lúc 08:48

        Chị Nha Trang, chị Mai và bác Công Thành: Tai nạn giao thông ở VN là vì người ta vô cảm nhiều quá.
        Thế còn nhân chuyện tai nạn ở xứ Sương Mù, em nhớ một mẩu chuyện vui trong cuốn Introductory Stories For Reproduction của L.A. Hill, hẳn là các bác đã đọc rồi:
        Một cơ quan nọ có một cuốn sổ điểm danh, nhân viên nào đi làm trễ thì tự động ghi tên mình vào cuốn sổ, kèm theo lý do trễ. Sáng nào cũng thế, người đầu tiên đi trễ ghi tên mình kèm theo lý do: đi trễ vì sương mù. Những người tiếp theo ghi tên họ và chữ “ditto”.
        Hôm ấy ông đầu tiên ghi “đi trễ vì bà xã sanh em bé”, sau đó là một loạt “ditto” của những người tiếp theo.

  13. Mai
    06/11/2011 lúc 19:49

    Nguyệt Mai giới thiệu với Phay Van, Nha Trang và tất cả các fans của chị Cam Li.
    Mời các bạn nghe chị Cam Li hát “Let it be”, nhạc của Paul McCartney & John Lennon, lời của Paul McCartney nhé.

    http://hathaykhongbanghayhat.org/node/4668

    • Nguyễn thị Nha Trang
      06/11/2011 lúc 20:31

      @ Nguyệt Mai thân quý :

      Wow…! ..Wow…!… Vừa mở cửa vào nhà , đã nhận được ngay món quà âm nhạc tuyệt vời của Nguyệt Mai gởi đến chia sẻ với cả nhà , thật là đầy phấn khích và sảng khoái…, niềm vui càng vỡ oà hơn nữa… khi nghe thưởng thức người trình bày nhạc phẩm lại là một nhà văn nữ nổi tiếng : Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh…, một tác giả mà biết bao thế hệ học trò , và biết bao người đã mến mộ…!
      Vui…vui…quá… Nguyệt Mai …ơi..!
      Nguyệt Mai ơi , Nha Trang đề nghị bồ tèo…xin phép chị Mỹ Thanh…lấy tấm hình của chị ấy trong bài ” Thấp Thoáng Áo Về ” ở trang nhà ” Trung học Tống Phước Hiệp – Vĩnh Long ” gắn vào comment có link nhạc mà Nguyệt Mai giới thiệu hôm nay cho cả nhà , để minh hoạ sinh động cho món quà này…nha Nguyệt Mai …!
      Trang rất…rất…mong ước Mai thực hiện ngay …đó…bồ tèo ơi…

      • 07/11/2011 lúc 09:17

        Chị Nha Trang: theo ý kiến của chị, chị Nguyệt Mai đã xin được hình của chị Cam Li Nguyễn Thị Mỹ Thanh. Em xin phép đưa hình lên và xin gởi lời cảm ơn các chị nhiều nhé.

        À, theo như chị Mai đã giới thiệu trước đây, chị Cam Li còn là người sáng tác nhạc nữa cơ đấy (bài Ru giấc đông xưa, phổ thơ Nguyệt Mai)

      • Mai
        07/11/2011 lúc 09:36

        Nha Trang yêu quý,
        Theo lời đề nghị của Nha Trang, Nguyệt Mai đã viết thư cho chị Cam Li để xin chị tặng hình cho mình post lên cho các bạn xem. Chị rất cảm động với lời đề nghị của bạn, và đã tặng hình cũng như nhờ Mai chuyển lời giùm cho các bạn là cho chị hỏi thăm và chúc cả nhà phayvan luôn khoẻ và sinh hoạt văn nghệ vui vẻ nghen.

        Chị rất bận rộn với công việc làm, nhưng vẫn dành thời gian để viết truyện. Sắp tới đây, Nguyệt Mai sẽ giới thiệu một số sáng tác mới nhất của chị cho các bạn đọc nhé.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        07/11/2011 lúc 21:00

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Vui quá Nguyệt Mai ơi… ! Cảm ơn bồ tèo thật nhiều nhiều nha…, bồ tèo thật …tuyệt cú mèo…! đã ưu ái nhanh chóng đáp ứng lời đề nghị của mình ; nhìn ảnh chị ấy…cá nhân mình thấy xao xuyến lẫn bồi hồi …cái cảm giác…Thấp thoáng áo về…quá… Nguyệt Mai ơi !

        Nguyệt Mai ơi ! Qua Nguyệt Mai , cho Nha Trang gởi lời chúc dồi dào sức khoẻ , cùng sự an bình hạnh phúc đến chị và đại gia đình của chị ấy …, Mai nhé …

        Ừ.., bồ tèo hãy luôn cập nhật , rồi chia sẻ những sáng tác mới nhất của chị ấy…đến với mọi người , để cùng thưởng thức …nhá…!

      • Nguyễn thị Nha Trang
        07/11/2011 lúc 21:18

        @ Phay Van yêu mến :

        Cảm ơn em yêu đã đưa hình chị Mỹ Thanh lên nhé !
        Phóng ảnh chị ấy… to tí nữa được hông em ? và chị đề nghị em một chút chút…được hông ? đó là : em design một cái khung , rồi lộng ảnh chi ấy vào…cho thật xứng với cái tình của chị ấy đã riêng dành tặng trực tiếp cho nhà của mình…em thấy sao…? được hông…?

        Ui…! Thế thì sao em không nhanh chóng đưa bản nhạc ” Ru giấc đông xưa ” phổ thơ của Trần thị Nguyệt Mai …nhà mình…lên luôn đây !
        Cái… cô …này… thật…!!!

      • 08/11/2011 lúc 10:29

        Chị Nha Trang: Đề nghị của chị rất hay, em muốn làm cái khung mà không biết cách làm, dốt IT khổ thế đấy chị. Thôi để em làm cái khung trong lòng em vậy nhé.
        Hình và bài hát của chị Cam Li em để kích thước nhỏ, cho nó phù hợp với kích cỡ của một comment, vì khi chọn khổ lớn thì phía bên phải của hình bị che khuất chị à.
        Chị chịu khó bấm chuột vào hình để xem to hơn, chị nhé.
        Bà chị cả của em “mê” chị Cam Li lắm đó chị.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 10:49

        Cám ơn Nha Trang và Phay Van với những cảm tình thật nồng hậu dành cho chị Cam Li. Nguyệt Mai đã chuyển lời thăm hỏi của các bạn đến cho chị rồi. Sắp tới đây, bạn sẽ được đọc những sáng tác mới của chị nhé.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 23:01

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Cảm ơn bồ tèo đã chuyển lời chúc của mọi người đến chị ấy !
        À…, Mai ơi ! Chị Mỹ Thanh đã hát nhiều bài rồi phải không bồ tèo ? Nếu đã…., bồ tèo từ từ lần lượt đưa lên giới thiệu cho mọi người cùng nghe nhé ?

      • Mai
        09/11/2011 lúc 18:44

        À, Nha Trang ơi,
        Chị MT tâm sự là chị viết bản nhạc “Ru giấc đông xưa” năm 1974, nghĩ sao viết vậy, không phải là nhà soạn nhạc nhà nghề, nên xin các bạn đừng cười.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        10/11/2011 lúc 00:40

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Với những biệt tài đa dạng mang nét trang nhã và tài hoa như chị Mỹ Thanh , Thật lòng qua hình ảnh chị ấy , mình thầm hãnh diện và rất tự hào về những thế hệ giới nữ của chúng ta trước 1975 đấy Nguyệt Mai !

    • Mai
      07/11/2011 lúc 09:24

      Không có chi cô em yêu quý! 🙂

    • Mai
      09/11/2011 lúc 18:49

      Nha Trang yêu quý,
      Thêm một bài nhạc do chị Cam Li hát đây, để tặng bồ tèo đây
      “Take me home, country roads”, nhạc John Denver, ca sĩ: Cam Li NTMT

      http://hathaykhongbanghayhat.org/node/1926

      • Nguyễn thị Nha Trang
        10/11/2011 lúc 00:27

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Ui…hay thật , cảm ơn Mai ! Hồi sớm lúc đọc bài ở entry mới , Trang có đề nghị Mai và Phay Van đưa hình và link nhạc với tiếng hát của chị Mỹ Thanh vào cho ấn tượng và sinh động entry ! không ngờ đọc đến comment này của Mai , lại được chị Mỹ Thanh hát thêm một bản nhạc nữa…, vui thật Mai ơi !
        Thế thì Mai và Phay Van gắn link bản nhạc này vào entry mới luôn nhé…

  14. Nguyễn thị Nha Trang
    06/11/2011 lúc 20:38

    Trời ơi ! Bạn khách vào nhà chơi rộn rịp , mà Phay Van cô nương lại…trốn đi…ăn…4 tô bún bò huế… rồi…thì phải !?
    Nhanh …nhanh lên…Phay Van …ơi…!

    P/s : à…, sẵn em …ăn dùm luôn…Nguyệt Mai , Hà Linh , Bảo Vân , và chị…mỗi người một tô…cho đủ…TÁM TÔ…luôn nha em…! hi..hi..

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 00:18

      Chời ơi…là chời ..! Em…” chơi “…TÁM TÔ…luôn….thiệt hả !!!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 22:45

      Ơ…! Phay Van ơi …, chủ quán nói …còn khuyến mãi…2 tô nữa…cho chẵn…chục…kìa em !!!

  15. Mai
    07/11/2011 lúc 10:11

    Nhân nói chuyện về nước Anh, Nguyệt Mai xin gửi tặng các bạn câu chuyện
    Vua nước Anh từ bỏ ngai vàng vì tình yêu

    Mùa xuân năm 1946, Chiến tranh thế giới lần thứ hai vừa chấm dứt chưa bao lâu, sức khỏe của Vua George VI đã bắt đầu suy yếu. Từ hai căn nhà họ sống lưu vong ở Paris và miền Nam nước Pháp, ông bà Công tước xứ Windsor đã có những ý nghĩ thâm sâu. Theo thư tín được khai thác trong một thư viện ở California, cựu vương Edward VIII lúc đó nung nấu ý tưởng quay về Anh để trở thành Nhiếp chính vương, đẩy cháu gái của mình – hiện là Nữ hoàng Elizabeth II – sang một bên.

    Trước đó, khi Vua Edward VIII cưới Wallis Simpson, một người vợ thuộc tầng lớp thường dân thì cuộc hôn nhân của họ đã trở thành vụ tai tiếng và đẩy Hoàng gia Anh vào một cuộc khủng hoảng sâu sắc. Ngày 10/12/1936, Vua Edward VIII đọc diễn văn thoái vị trên đài phát thanh, trong đó khẳng định không thể đảm nhận trách nhiệm nặng nề và thực hiện những nghĩa vụ của một vị vua như mình mong muốn “nếu không có sự giúp đỡ và ủng hộ của người phụ nữ mà tôi yêu”.

    Người phụ nữ đã làm chế độ quân chủ Anh chao đảo chính là Wallis Simpson với tên thời con gái là Bessie Warfield, sinh năm 1896 ở Maryland, Mỹ. Edward say mê Wallis và cuộc tình của hai người bắt đầu khi phụ hoàng ông là Vua George V băng hà ngày 20/1/1936 và ông được lên ngôi với danh hiệu Edward VIII. Cho tới khi đó, câu chuyện không có gì lạ, vì các quốc vương vẫn thường có người tình. Nhưng Vua Edward VIII lại khăng khăng muốn cưới Wallis Simpson và phong làm Hoàng hậu.

    Chính phủ Anh và hầu hết chính phủ các nước trong khối Liên hiệp Anh đều chống lại cuộc hôn nhân này, vì lý do chính trị, tôn giáo và đạo đức. Về mặt tôn giáo, với tư cách là vua nước Anh, Edward cũng là người đứng đầu Anh Giáo (Church of England). Trong khi đó, Anh Giáo cấm người đã li dị được tái hôn, khi người bạn đời cũ còn sống. Vì vậy, họ không thể chấp nhận việc Edward là người đứng đầu Anh Giáo, đồng thời lại kết hôn với một người phụ nữ đã hai lần li dị và hai người chồng cũ đều còn sống.

    Về mặt pháp lý, lần li dị đầu tiên của Wallis được tiến hành ở Mỹ với lý do “không chịu đựng được về mặt tình cảm”, nên không được Anh Giáo công nhận và theo luật pháp Anh cũng không có cơ sở. Với logic này, cuộc hôn nhân thứ hai và thứ ba sẽ là “đa phu” nên không có giá trị. Nếu Edward và Wallis có con thì chúng sẽ bị coi là “con hoang”, không có quyền nối ngôi. Nếu như các cố vấn của Edward coi Wallis là một người vợ phù hợp, thì họ đã cố gắng tìm một giải pháp hợp lý.

    Ngày 11/12/1936, chỉ một ngày sau khi đọc diễn văn thoái vị, vị quân vương Edward trước đây, nay là Công tước Windsor đã lên tàu sang Pháp, mang theo một niềm tin về một tình yêu lớn. Ngày 3/6/1937, Công tước Windsor đã làm lễ thành hôn với Wallis Simpson tại lâu đài Candé ở Pháp.

    Với lễ kết hôn này, từ nay Wallis cũng được mang danh hiệu là Nữ Công tước Windsor. Vì tình yêu này, Edward không chỉ phải từ bỏ ngai vàng, mà phải từ bỏ cả nước Anh. Bởi vì sau khi cưới Wallis, Edward bị cấm trở về quê cũ, nếu không có giấy mời của hoàng gia. Vị mục sư làm lễ kết hôn cho họ ở Pháp sau đó cũng bị cách chức.

    • Mai
      08/11/2011 lúc 10:43

      Không có chi em. Đọc truyện này, chị cảm thấy tình yêu có một sức mạnh vô biên, khiến người ta có thể từ bỏ hết tất cả.

    • 08/11/2011 lúc 11:10

      Chị Mai: Church ở đây nên được dịch là Giáo hội, phải không chị?
      Như vậy: Church of England= Anh Giáo.
      À, yêu như thế là mù quáng đấy chị (theo ý riêng của em thôi). 😀

    • Mai
      09/11/2011 lúc 01:46

      Phay Van: Cám ơn em đã giúp chị chỉnh sửa. Church of England nên dịch là Anh Giáo đúng hơn. Em sửa vào bài viết giúp chị nhé. Cám ơn em.
      Thì người ta đã thường nói “yêu là mù quáng” từ lâu rồi mà em. Nhưng “con tim có những lý lẽ riêng của nó mà lý trí không thể hiểu được”, như câu nói của ai đó mà chị đã đọc được hồi xưa.

    • Mai
      09/11/2011 lúc 18:38

      Cám ơn em đã sửa vào bài viết giùm chị .
      Trí nhớ em thật tài, giống như chị Nha Trang. Chị chịu thua. Đọc và chỉ nhớ lõm bõm thôi em ơi!

  16. Mai
    07/11/2011 lúc 10:22

    Bạn thân mến,
    Nói đến nước Anh, Nguyệt Mai cũng muốn giới thiệu William Shakespeare (sinh ngày 26 tháng 4 năm 1564 – 23 tháng 4 năm 1616) là nhà thơ và nhà soạn kịch người Anh. Ông viết khoảng 38 vở kịch và nhiều loại thơ khác, đặc biệt là thơ sonnet). Được xem là một thiên tài, đã phát triển nền kịch nghệ của nước Anh. Tuy nhiên, cũng có người ngoại quốc thẳng tay chỉ trích ông. Song dẫu sao thì trong nước Anh người ta vẫn hết mực hâm mộ ông. Ông được thừa nhận rộng rãi là nhà thi hào viết tiếng Anh kiệt xuất nhất và là một nhà soạn kịch lừng danh thế giới. Ông được tôn vinh làm đại thi hào dân tộc của nước nhà và là “nhà thơ vùng Avon”. Những vở kịch của ông được dịch sang mọi ngôn ngữ và được diễn nhiều hơn kịch của bất kỳ một nhà viết kịch nào khác. So với các nhà viết kịch hàng đầu của Pháp như Racine, Shakespeare tái hiện chân thật lịch sử hơn hẳn.

    Tác phẩm:

    I) Hài kịch

    All’s Well That Ends Well[b]
    As You Like It
    Cardenio
    (tên chính thức The History of Cardenio)[c]
    The Comedy of Errors
    Love’s Labour’s Lost
    Love’s Labour’s Won
    (đôi khi gọi là Love’s labour’s wonne)
    Measure for Measure[b]
    The Merchant of Venice[b]
    The Merry Wives of Windsor
    A Midsummer Night’s Dream
    Much Ado About Nothing
    Pericles, Prince of Tyre[a]
    The Taming of the Shrew
    Giông tố (Shakespeare)[a]
    Twelfth Night (còn có tên What You Will)
    The Two Gentlemen of Verona
    The Two Noble Kinsmen[a][c]
    The Winter’s Tale[a]

    II) Bi kịch

    Antony and Cleopatra
    Coriolanus
    (tên chính thức The Tragedy of Coriolanus)
    Cymbeline
    (tên chính thức The Tragedy of Cymbeline, King of Britain)[a]
    Hamlet
    King Lear
    Timon of Athens
    (tên chính thức The Life of Timon of Athens)
    Macbeth
    Othello
    Titus Andronicus
    Julius Caesar
    (tên chính thức The Tragedy of Julius Caesar)
    Troilus and Cressida[b]
    Romeo and Juliet

    III) Lịch sử

    Edward III[c]
    Henry IV, Part 1
    Henry IV, Part 2
    Henry V
    Henry VI, Part 1
    Henry VI, Part 2
    Henry VI, Part 3
    Henry VIII
    King John
    Richard II
    Richard III
    Sir Thomas More[c]

    IV) Thơ

    Shakespeare’s Sonnets
    Venus and Adonis
    The Rape of Lucrece
    The Passionate Pilgrim[e]
    The Phoenix and the Turtle
    A Lover’s Complaint

    Tầm ảnh hưởng:

    Cống hiến của Shakepeare in đậm dấu ấn lên kịch nghệ và văn chương các thế hệ sau. Ví như ông đã phát triển kịch nghệ cả về xây dựng nhân vật, cốt truyện, ngôn ngữ và thể loại. Cho tới trước vở Romeo và Juliet, lãng mạn không được xem là đề tài giá trị đối với bi kịch. Độc thoại đã từng được sử dụng chủ yếu để truyền đạt thông tin về nhân vật và sự kiện nhưng Shakespeare đã sử dụng nó để khám phá tâm trí nhân vật. Tác phẩm của Shakepeare ảnh hưởng sâu sắc tới thi ca thế hệ sau. Rõ ràng, ông vĩ đại hơn hẳn các nhà viết kịch lớn của Pháp trước thời ông như Racine hay Molière.[9] Những nhà thơ trường phái lãng mạn đã nỗ lực để làm sống lại kịch thơ Shakespeare, dù đạt được rất ít thành công. Nhà phê bình Gorge Steiner phát biểu rằng tất cả các vở kịch thơ từ Coleridge đến Tennyson chỉ là những “phiên bản mờ nhạt viết dựa trên các chủ đề của Shakespeare”. Tuy nhiên, vào thế kỷ 18, đại văn hào nước Pháp là Voltaire (FranÇois-Marie Arouet, 1694 – 1778) – khi phân tích về kịch nghệ của Shakespeare cũng như những nhà soạn kịch nổi tiếng khác – đã phê phán ông, theo đó ông chỉ đáng được tôn vinh tại Anh: [10]
    “ Ông ta là một tên man rợ giỏi tưởng tượng ; ông ta viết vài tác phẩm được ca tụng, nhưng những tuyệt tác của ông ta không thể được trình diễn ở một nơi nào ngoại trừ Luân Đôn và Canada. Đó không phải là dấu hiệu tốt đối với nền văn học của một quốc gia, vì những tuyệt tác của quốc gia ấy chỉ được trình diễn thành công trên mỗi chính quốc mà thôi. Không có bất kỳ một tuyệt tác nào của Shakespeare đã được trình diễn ở nước ngoài. ”

    —Voltaire

    Voltaire cũng bảo Shakespeare là “quái vật” tuy nhiên, bảo đại văn hào Pháp không bao giờ biết khen ngợi ông thì thật sai lầm. Voltaire luôn luôn cho rằng, ông là một nhà soạn kịch “có bản chất cao đẹp, mặc dù tởm lợm”.[10] Thời đó, Quốc vương Friedrich II (tức Friedrich Đại Đế, 1712 – 1786) – vị đại anh quân của nước Phổ và cũng chính là bạn thân của Voltaire[11] chỉ có thể đọc Shakespeare bằng các bản dịch tiếng Pháp. Vào năm 1780, xuất bản tác phẩm “De la littérature allemande”. Qua đó, ông phê phán “các tác phẩm ghê tởm” của Shakespeare: [12][13]
    “ Những trò hề nực cười, chỉ diễn được trên vùng đất hoang vu Canada, vi phạm những quy tắc của kịch nghệ. ”

    —Friedrich II Đại Đế[2]

    Vị Quốc vương này chỉ trích Shakespeare còn thậm tệ hơn cả Voltaire: “Làm sao đống tác phẩm quái đản nửa đê tiện nửa cao thượng, nửa bi thảm nửa hài hước, lại thu hút ai được?”[14] Song, Shakespeare đã ảnh hưởng lên những nhà viết tiểu thuyết Thomas Hardy, William Faukner và Charles Dickens. Dickens thường trích dẫn Shakespeare, có thể rút ra 25 trong số các tựa tác phẩm của ông là lấy từ các tác phẩm của Shakespeare. Ngay từ thế kỷ 18, dù bị một đại anh quân nước Phổ và một đại văn hào nước Pháp phê phán dữ dội, trớ trêu thay, Shakespeare lại truyền cảm nền văn hóa nghệ – thuật khắp châu Âu, và trớ trêu hơn nữa – ảnh hưởng sâu đậm nhất đối với nền văn nghệ Đức, nhà thơ Johann Gottfried Herder đã tán dương tài năng viết kịch của ông “như thần thánh”.[15] Như doanh nhân nước Đức Ludwig Reiners (1896 – 1957) viết vào năm 1952, các đại văn hào Đức thời Friedrich II Đại Đế đã “bắt chước những vở kịch tồi tệ, nhảm nhí và chán ngắt của Shakespeare”.[16] Trước tình cảnh đó, Quốc vương Friedrich II Đại Đế – với thái độ công kích nền văn hóa Đức (kể cả tác phẩm duy nhất mà ông biết của đại thi hào Goethe chịu ảnh hưởng của Shakespeare[14]) – lại phải viết: [17]
    “ …Có thể thông cảm cho Shakespeare vì ông ta sống trong cái thời đại chẳng mấy phát triển của nền văn hóa Anh. Tuy nhiên, những người đương thời của Trẫm và Các Khanh mà lại tiếp bước những sai lầm của ông ta thì thật không thể tha thứ được – Trẫm lấy một ví dụ là tác phẩm “Götz von Berlichingen” của cậu Goethe – một sự bắt chước kinh tởm đối với những vở kịch Anh dở ẹc kia…’ ”

    (nguồn: Wikipedia)

    • 07/11/2011 lúc 11:37

      Chị Mai:
      Em sợ giọng văn châm biếm của Voltaire. Lời ông sắc như mũi dao đâm vào tim người khác.

      Về Shakespeare, em có đọc được một ít (tất nhiên là đọc bằng tiếng… Việt :D)
      The Merchant of Venice
      A Midsummer Night’s Dream
      Much Ado About Nothing
      Twelfth Night
      Hamlet
      Macbeth
      Julius Caesar
      Romeo and Juliet

      Đó là nhờ Nhà xuất bản Văn Học. Vào khoảng thập niên 1980s họ xuất bản một loạt tác phẩm văn học thế giới cổ đại và trung đại.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 10:38

        Phay Van:
        Em được đọc như thế là rất quý, hơn chị nhiều lắm. Những tháng ngày đó lo tất bật trong việc mưu sinh, chị không đọc gì cả em ơi!

      • Mai
        09/11/2011 lúc 18:33

        Phay Van:
        Lúc đó em còn bé. Lo ăn học là đúng rồi. Nhưng chị thấy em “lớn trước tuổi”, vì đã đọc được những tác phẩm thật hay của người lớn.

    • chinook
      07/11/2011 lúc 11:52

      Hồi học trung học , chúng tôi được học về Jean Racine, Pierre Corneille, Riêng Shakespeare chúng tôi chỉ được coi Hamlet phim đen trắng do Laurence Olivier thủ vai chánh. Tiếng Anh trong Hamlet là tiếng cổ, vốn Anh ngữ chúng tôi không nhiều nên thày giáo phải cắt nghĩa trước và được coi hai lần. Cảnh làm tôi xúc động nhất là khi Hamlet cầm cái sọ người trong tay và độc thoại :” To be or not to be…” và đoạn kết khi các nhân vật chanh : Hamlet,Laertes,Claudius, Gertrude đều chết….

      Ở vùng tôi cư ngụ, số ngươi hâm mộ Shakespeare nhiều. Mỗi năm người ta tổ chức Lễ hội Shakespeare( Shakespeare Festival). Trong đó, người ta diễn lại những vở kịch nổi tiếng của Ông. Hai kịch được diễn nhiều nhất là Hamlet và Macbeth. Tuy kịch bản giống nhau nhưng cách dựng kịch , diễn viên và trang phục mỗi năm mỗi khác , rất nghệ thuật, đầy sáng tạo nên luôn lôi cuốn.

      • chinook
        07/11/2011 lúc 15:23

        Cám ơn chị Phay Van.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 10:41

        Cám ơn anh Chinook đã chia sẻ. Mai thấy thích ở chỗ cùng một kịch bản nhưng cách dựng kịch, diễn viên và trang phục mỗi năm mỗi khác, rất nghệ thuật, đầy sáng tạo nên luôn lôi cuốn.Thật tài tình anh nhỉ ?

  17. Mai
    07/11/2011 lúc 10:33

    Nguyệt Mai xin mời cô em út Bảo Vân và các bạn nghe “A time for us” do nhạc sĩ André Rieu (người Hà Lan) thể hiện qua tiếng đàn violin.

    • 07/11/2011 lúc 11:19

      Chị Mai: dạ, nghe bài này quen thuộc hơn, bữa trước Bảo Vân thích bài Romeo & Juliet nhưng lại thể loại opera, em tìm mà không dám post lên, sợ không trúng.

      và… Andy Williams hát:

  18. chinook
    07/11/2011 lúc 10:52

    Chị Nguyệt Mai ơi.

    Andre Rieu hình như là người Hà Lan(Dutch). Chị coi lại xem.

    • Mai
      07/11/2011 lúc 11:04

      Dạ. Cám ơn anh Chinook đã giúp. Anh nói rất đúng. Andre Rieu là người Hà Lan (Dutch). Phay ơi, em sửa lại giùm chị, em nhé! Cám ơn em.

      • Mai
        07/11/2011 lúc 11:23

        Cám ơn em đã nhanh tay giúp chị. 🙂

  19. 07/11/2011 lúc 10:53

    Mình không được may mắn khi sang Anh phải xin Visa. Đứng bên hầm chui biển Măngxơ từ Pháp nhìn sang mà chán. Đọc bài và comment của mọi người xong lại thấy mình quả thật thiệt thòi. Có khi đành hẹn với xứ Sương mù vào kiếp sau.
    Chúc mọi người một tuần mới an lành!

    • Mai
      07/11/2011 lúc 11:10

      Như vậy là anh Giao đã được sang Pháp rồi? Sao lần trước chẳng thấy anh chia sẻ gì trong entry “Khoảnh Khắc Mùa Thu Paris”? Vậy bây giờ anh kể cho các “bồ tèo” trên trang nhà Phay Van cảm tưởng của anh khi ở đất Pháp được không anh?
      Chúc anh luôn vui, anh Giao nhé!

  20. Mai
    07/11/2011 lúc 11:14

    Nguyệt Mai xin mời các bạn nghe một bản nhạc quen thuộc, “Green Fields”, do nhóm Brothers Four trình bày.

    Once there were green fields kissed by the sun
    Once there were valleys where rivers used to run
    Once there were blue skies with white clouds high above
    Once they were part of an everlasting love
    We were the lovers who strolled through green fields

    Green fields are gone now, parched by the sun
    Gone from the valleys where rivers used to run
    Gone with the cold wind that swept into my heart
    Gone with the lovers who let their dreams depart
    Where are the green fields that we used to roam

    I’ll never know what made you run away
    How can I keep searching when dark clouds hide the day
    I only know there’s nothing here for me
    Nothing in this wide world, left for me to see

    Still I’ll keep on waiting until you return
    I’ll keep on waiting until the day you learn
    You can’t be happy while your heart’s on the roam
    You can’t be happy until you bring it home
    Home to the green fields and me once again

    • 07/11/2011 lúc 11:16

      Chị Mai thật là tuyệt, em thích bài Green Fields lắm chị ơi.

      Kính mời các bác nghe bài này:
      “Morning Has Broken” qua giọng ca Cat Stevens (“ABC In Concert” – 11/09/73)

      • Mai
        07/11/2011 lúc 11:32

        Phay Van: Hồi trước năm 1975, bài nhạc này là một trong những bài nhạc hay được các ban nhạc trẻ ở VN “chơi” đó em.

      • Mai
        08/11/2011 lúc 10:27

        Cám ơn em, nàng Phay, đã post bài nhạc này. Bài hát dễ thương quá em nhỉ?

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 00:31

      Cảm ơn Mai và Phay Van ; nghe thật đã và thấm lắm ! hai bồ tèo chọn giới thiệu nhạc…” độc độc “…không vậy đó !
      Cứ dzậy…mà tiếp tục…cho rôm rả và phong phú nha …hai bồ tèo !

  21. Võ Trung Tín
    07/11/2011 lúc 15:22

    Nghe các chị các bác nói chuyện trao đổi với nhau, em thấy thích và mê nhà chị quá chị Phay ơi!
    Bảo Vân hẹn gặp chị hôm nay mà sao không thấy chị Phay?

    • Trần thị Bảo Vân
      08/11/2011 lúc 12:12

      Chị Phay Van:Em đây chị ơi! mới đi học về mệt quá, chưa nấu cơm gì cả, mở máy vào thăm nhà trước đã! học mệt quá mấy chị ơi…

    • Trần thị Bảo Vân
      08/11/2011 lúc 12:41

      Chị Nha Trang: Dạ, em lacầu cứu chị Mai, vì chị thì khen ông ròm ăn nói có duyên, còn chị Phay thì chỉ đường cho Tín ròm…chạy!!!
      Em bắt đền hai chị đó….huhuhu

      Ông Tín ròm: Xíiiiiiiiiiiiiií…..! trên lớp sao im thin thín! vào đây thấy các chị các bác…binh, bày đặt nói hươu nói vượn hả ông ròm??? ông liệu cái thân ròm ông đó nhen!!!?

      • hth
        08/11/2011 lúc 14:34

        @Cô Út Bảo Vân: Sau cái Xiiiiiiiiii……..dài hút cao rít của em, anh sợ rằng vài ba hôm nữa thằng Tín ròm mới rón rén xuất hiện!

      • chinook
        08/11/2011 lúc 15:27

        Nghe tiếng Xiiiiiiii….của Út Bảo Vân, tôi nhớ đến đoạn tiếp của chuyện Adam va Eva trong vườn Địa đàng(Eden).

        Sau khi Thượng đế lấy một khúc xương sườn của Adam tạo ra một người nữ là Eva. Adam có bạn. Cặp uyên ương vô cùng hạnh phúc. Adam không phải đi làm, Eva cũng không phải đi chợ nấu cơm . Cả ngày hai người chi đi hái hoa, đuổi bướm , tối thì cùng nhau ngắm trăng, làm thơ, Adam còn học chơi guitare rồi vừa đàn vừa hát cho Eva nghe. Bài hát đó được cháu nhiều đời của Adam là Franz Schubert ghi lại, và lưu truyền cho tới ngày nay và được goi là Serenade.

        Thới gian trôi qua, một hôm Adam chợt nhớ những ngày còn độc thân, có thể ngồi dưới gốc cây một mìnhm nhìn dòng suối chảy..

        Nghĩ rồi làm , thỉnh thoang Adam tìm cớ đi hưởng thú cô đơn trong chốc lát. Một lần mải ngắm mấy con chim đùa nghịch bên suối, Adam đi hơi lâu ,vừa thấy Adam về , Eva liền đè chông ra để….đếm xương sườn….

      • 08/11/2011 lúc 15:53

        Bác Chinook: rồi sao nữa bác ơi, làm ơn kể tiếp, chuyện đang đến hồi gay cấn. Liệu… có thiếu cái nào không ạ? 😀

      • Võ Trung Tín
        08/11/2011 lúc 19:19

        Bảo Vân: Ui cha! sao Bảo Vân…Xíiiiiiiiilii…..Tín dài dữ vậy! chết chết, Tín có gì lập bập run run lỡ lời, Tín xin lỗiVân xí xoá nhen!
        Bảo Vân Xíiiiiiiiiiiiiii…to và dài quá, chắc làhơi hơi rát cổ phải không? Tín làm ly nước chanh mời Vân uống cho thấm giọng và…hạ hoả nhen! Tín làm và mời Vân thiệt lòng đó…
        Nhận lời nhen Bảo Vân, Tín năn nỉ đó….

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 22:18

        @ Tín :

        Hoa Hồng Đẹp…luôn luôn có…gai sắc nhọn…
        Cậu có tự tin …bản lĩnh và…phong độ …phái Nam…của mình không đó ?!

    • Võ Trung Tín
      08/11/2011 lúc 20:06

      Chị Phay Van: dạ, cả ngày nay Bảo Vân có học ở lớp chị ạ!
      Nhưng sao em cứ thấy ớn ớn và run run quá chị Phay ơi…

  22. Công Thành
    07/11/2011 lúc 16:16

    Chị Nha Trang và cả nhà: chị Nha Trang có đề cập đến ở VN khi có việc ra đường ai ai cũng có cảm giác không an toàn…
    Đây là 1 tai nạn thảm khốc vừa xảy ra ở Bình Thuận ( quê chị Nha Trang hiện đang cư ngụ )
    Cả nhà vào google nhé:

    ” Tai nạn thảm khốc, 10 người chết cháy – Tuổi Trẻ online “

    • Nguyễn thị Nha Trang
      07/11/2011 lúc 20:35

      @ Công Thành : Chào Anh !

      Vâng , Cảm ơn anh đã chia sẻ thông tin vụ tai nạn thương tâm này !
      Ngày nay Nha Trang có nghe tin , nhưng chỉ loáng thoáng , giờ đọc bài mới rõ chi tiết…
      Địa điểm vụ tai nạn này , cách nơi Nha Trang ở khoảng 40 km …anh ạ…!
      Xin chia buồn cùng gia đình các nạn nhân…!

  23. Nguyễn thị Nha Trang
    07/11/2011 lúc 20:20

    Chào cả nhà…! Wow…, Vừa mở cửa vào nhà đã thấy comment # 125…! Thật là rộn rịp vui vẻ quá…
    Nha Trang đọc ngược comments lên lại đây…

  24. 07/11/2011 lúc 20:21

    anh HTH giống em rùi: học tiếng Pháp 3 năm PTTH( quên hết rồi, nhớ mỗi merci beaucoup), 3 năm rưỡi tiếng Nga chừ cũng nhớ mỗi ( xibaxibo)..hồi cập bến ở Oddessa qua hải quan mấy bác Mỹ nói ” thank you ” các bà k hiểu, em nhớ ra xi ba xi bơ các bác ấy nói theo thế là hải quan cười hihihi

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 00:06

      @ Hà Linh mến yêu , cùng các bạn :

      Nhân Hà Linh là người đang cư ngụ ở Nhật . Văn học Nhật Bản có dòng thơ Haiku nổi tiếng , Nha Trang sực nhớ lại một bài thơ tiếng Anh , được làm…vui vui hay hay…theo thể thơ Haiku với âm tiết : 5 – 7 – 5 , mà trước đây khi học trung học , Nha Trang và cả lớp đã được Mr. Wright ( thầy người Anh ) đọc cho nghe , và bảo cả lớp thử dịch bài thơ , có một bạn dịch… được cả lớp đồng thuận ! Nha Trang thấy vui vui hay hay…nên thuộc lòng cho …đến nay luôn ! Nha Trang chia sẻ bài thơ này với cả nhà nha :

      * Beautiful city ( 5 âm tiết )
      Lovely bridge over bay ( 7 âm tiết )
      I left my heart there ( 5 âm tiết )

      Bản dịch của người bạn của Nha Trang :

      Thành phố xinh xinh
      Có chiếc cầu bắc ngang qua vịnh
      Tôi ra đi để lại đó trái tim mình .

      Cái hay là bạn ấy là sử dụng được 2 nghĩa của verb : Leave – left – left = Ra đi , Để lại .
      Các bạn thấy thế nào , các… ” cao thủ “.. có thể thử chia sẻ …dịch thêm bài thơ này…cho vui vui…chứ ?

      • 08/11/2011 lúc 06:02

        Chị Nha Trang kính mến,

        Ngữ pháp tiếng N ngược với các tiếng khác, động từ chính ở cuối..vì vậy có thẻ bắt chước một chút thế này:
        Trái tim tôi ở lại
        nơi thành phố xinh xinh
        có chiếc cầu bắc ngang vịnh….

        hì hì hì

      • Mai
        08/11/2011 lúc 10:34

        Cám ơn Nha Trang và Hà Linh. Hai bài dịch nghe đều hay cả. Nguyệt Mai chịu thôi. 🙂

      • Công Thành
        08/11/2011 lúc 11:04

        Chị Nha Trang, cùng các cô, các bác: Thật là vui, chị Nha Trang nhắc lại bài thơ tiếng anh này, làmCông Thành tôi cũng nhớ lại, cám ơn chị Nha Trang đã nhắc lại 1 kỷ niệm thời học sinh trung học ngày xưa…
        Chị Nha Trang ơi, Mr.Wright cũng có dạy bên Võ Tánh tụi tôi, chị nhắc làm tôi nhớ lại có lần thầy cũng đọc và viết lên bảng bài thơ, và cũng yêu cầu cả lớp thử dịch, giờ đây tôi không nhớ bài dịch nào của lớp tôi hồi ấy, nhưng chị đưa bản dịch của bạn chị, thì tôi nhớ lại chi tiết này ( à, chắc chị còn nhớ Mr.Wright nói tiếng Việt cũng tương đối sõi, phải không chị? ), Mr.Wright có nói 1 nữ sinh bên trường Nữ Trung Học dịch, và lớp chúng tôi có đề nghị thay chữ ” BẮC ” bằng chữ ” VẮT ” :

        Thành phố xinh xinh
        Có chiếc cầu VẮT ngang qua vịnh
        Tôi ra đi để lại đó trái tim mình

        ( Thời học sinh, tôi là dân Toán, Lý…dù AV là sinh ngữ 1, nhưng tôi học… “tệ ” môn này lắm!!! )

      • Mai
        08/11/2011 lúc 20:18

        Cám ơn anh Công Thành đã chia sẻ. Nguyệt Mai rất thích chữ “vắt”, ở vị trí rất đắc địa. Nó làm câu thơ nên thơ hơn và tăng giá trị của bài thơ lên thật nhiều.
        Thành phố xinh xinh
        Có chiếc cầu vắt ngang qua vịnh
        Tôi ra đi để lại đó trái tim mình.

        hay là bài của Hà Linh:
        Trái tim tôi ở lại
        nơi thành phố xinh xinh
        có chiếc cầu vắt ngang vịnh….

        TB: Cô em Phay Van thân yêu, đừng gọi chị là nhà thơ nghe “mắc cỡ” lắm em ơi!

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 21:42

        @ Nguyệt Mai thân quý :

        Phay Van nói rất …Chính Danh…, sao lại mắc cở hả bồ tèo !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 21:51

        @ Hà Linh mến yêu :

        Thế mà cô em yêu của tui lâu nay…dấu nghề đấy nhé !
        Cách diễn đạt đảo ngược tứ thơ của em thật là thú vị và…hay một cách mới lạ đến bất ngờ…đó em yêu !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        08/11/2011 lúc 22:00

        @ Anh Công Thành , Nguyệt Mai & Hà Linh :

        Cảm ơn anh và 2 bồ tèo tham gia đóng góp chia sẻ vào bài thơ dịch vui vui mà Nha Trang nêu ra nhé …
        Đúng là sự thân tình vui vẻ cùng chia sẻ với nhau , cho ta ngộ và sáng ra nhiều điều thú vị …

  25. 08/11/2011 lúc 06:05

    Em phải thừa nhận là chị Nha Trang là một team leader rất xuất sắc, tạo ra sự tương tác rất tốt giữa mọi thành viên!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 21:38

      @ Hà Linh & Phay Van yêu mến :

      Vừa rồi Nguyệt Mai mới cho chị ngồi trên đọt tre…sợ gần chết ! Chưa hoàn hồn…thì 2 cô lại…tống chị lên đọt tre tiếp nữa…!
      Chơi dzậy…ngó được…không hai cô em…!

      P/s : cái… ” chức ” …em gán ép cho chị , nghe gì mà thấy…ghê ghê…dzậy…Phay Van !!!

  26. Trần thị Bảo Vân
    08/11/2011 lúc 12:21

    Ui, chị Phay! nhà đông vui quá xá trời luôn, toàn là núi Thái Sơn góp chuyện!
    Út xin dựa cột nghe học hỏi thui!
    À,chị Phay ơi! thưởng cho út cái gì đi…, vì út mở cửa nhà mở hàng chớ bộ?
    thưởng nhanh nhanh lên chị ui, em đói bụng lắm rồi…

    • Trần thị Bảo Vân
      08/11/2011 lúc 13:00

      Chị Phay: Phần thưởng của chị emxin nhận.
      Ui, nhưng chị lại chỉ đường…nữa rùi!!!

      P/s: Ông Tín, ông mà tới là tui ăn…8 tô như chị Phay, ông liệu túi tiền ông đó nghe….

    • hth
      08/11/2011 lúc 14:40

      @Bảo Vân: Anh cam đoan Tín ròm sẵn sàng nhịn đói cả tuần cho em ( Nhưng chớ để vậy. Khả năng lớn là nó nghoẻo ). Nhớ nhá!

    • Võ Trung Tín
      08/11/2011 lúc 19:41

      Chị Nha Trang vàChị Phay Van: Dạ, em cám ơn 2 chị ủng hộ em trai còm này nhiều nhiều ạ!
      Bảo Vân ơi,Tín đạp xe tới chở nhen…
      Bảo Vân ăn …8 tô bún xong, Tín mời Vân đi uống cafe nghe nhạc Trịnh nhen…
      Cười mím chi cái đi Bảo Vân….

    • Võ Trung Tín
      08/11/2011 lúc 19:56

      Anh Hai hth: Dạ, anh hai ơi, em mới nhận tiền dạy kèm, cộng với nhịn đói cả tuần, Tín còm em sẵn sàngchịu khổ cực để mời Bảo Vân …ăn uống thoải mái ạ!
      Em cám ơn anh hai bài học này nhen, à mà anh thấy em gần gần ngoẻo, thì anh cứu em đừng để em ngoẻo thật, nhen anh hai!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      08/11/2011 lúc 21:30

      Chà Phay Van này đầu têu bày trò cho Bảo Vân …ăn …bể …bụng…đây mà !
      Cái cậu Tín , cô Vân…này thiệt là….
      Ừ…., mà thôi cũng được , cứ…têu tếu…cho vui…nhà …vui…cửa…!

  27. Lãng Tử
    08/11/2011 lúc 16:06

    Anh Công Thành và cô Phay Van : Tôi cũng nhớ bộ English For Today là 6 cuốn, (cũng như anh, trước tôi cũng học ban B Sinh ngữ 1 là Anh Văn, và chỉ học 4 cuốn ) :
    Book one = màu vàng – yellow –
    Book two = màu xanh mực – blue –
    Book three = màu xanh lá cây – green –
    Book four = màu đỏ – red –
    Book five = hình như màu xám nhạt thì phải ? – grey ? –
    Book six = Tôi cũng không rõ màu ( vì mình không có học )

    Sáu cuốn Anh Ngữ Thực Dụng của Lê Bá Kông dùng kèm, in cũng trùng màu theo từng cuốn English For Today .
    Cô Phay Van, tôi nhớ ở bìa đầu là :

    B
    C
    D
    ENGLISH
    FOR TODAY
    G
    H
    I BOOK ONE ( TWO , THREE…….)
    J
    K
    L
    M
    N
    O
    P
    Q
    R
    S

    Vài chi tiết, nhớ lại mang máng, nhưng chắc là cũng chưa đầy đủ, xin chia sẻ và mong các anh chị các bác bổ sung thêm…để thư giản cho vui nhé…

  28. Mai
    08/11/2011 lúc 20:19

    Cám ơn nàng Phay đã cho cả nhà nghe The Beatles thật “đã”. 🙂

  29. Nguyễn thị Nha Trang
    08/11/2011 lúc 20:30

    Chào cả nhà ! Wow…hôm nay vào nhà đã thấy comment # 200 !
    Vui và rôm rả thật…, Trang phải đọc comments từ từ đây…

  30. Nguyễn thị Nha Trang
    08/11/2011 lúc 21:16

    @ Anh Lãng Tử , Anh Công Thành , Phay Van và các bạn :

    Wow…! Anh Lãng Tử đã nhớ thật tuyệt , có thể nói tương đối chính xác những chi tiết anh nêu trong comment về trang bìa của bộ sách English For Today !
    Và qua những chi tiết của anh Lãng tử đã nhớ nêu lên , gợi cho Nha Trang cũng cố nhớ lại thêm một vài chi tiết về trang bìa của bộ sách này , xin mạn phép cũng nêu lên chia sẻ , nhưng chắc là cũng chưa đầy đủ vì lâu quá rồi…

    * Anh Lãng Tử ơi , về dòng ” cácchữ cái hàng dọc ” , thì Nha Trang nhớ lại ” các chữ cái nằm vị trí ngã ra , chứ không đứng thẳng bình thường như ta viết ”

    Ex : chữ I , vị trí nằm ngã là : — ( các chữ khác vì không có phím nào diễn đạt được ý của Nha Trang nói …nên Nha Trang …thua ! )

    * chỉ riêng chữ E : trong từ ENGLISH , và chữ F : như trong từ FOR TODAY , là vị trí đứng thẳng bình thường , đúng như anh viết .

    * Màu của 4 cuốn Book one , two , three , four , anh nói là chính xác vì Nha Trang vẫn nhớ rõ các Màu của 4 cuốn này ( hai cuốn kia 5 và 6 , thì cũng như anh , Nha Trang cũng chưa được học )

    * Về chủ đề của từng cuốn ở trang bìa , thì Nha Trang vẫn cố nhớ ra được :

    Book one = AT HOME AND AT SCHOOL
    Book two = THE WORLD WE LIVE IN
    Book three = THE WAY WE LIVE
    Book four = OUR CHANGING WORLD

    Một vài chi tiết nho nhỏ về bộ sách English For Today , Nha Trang cố nhớ lại …, mong các bạn khác bổ sung thêm cho… vui vui ….nha…

    • 09/11/2011 lúc 07:48

      Các bác: Hàng chữ đó ngã ra như thế này. (Chiều có đúng không ạ?)

      Em xin lỗi chị Nha Trang, khi “xô” cho chúng ngã ra thì em lại không sao “vực” chữ E (trong ENGLISH) và chữ F (trong FOR) đứng thẳng được.

      Bác Lãng Tử và chị Nha Trang có trí nhớ quá xuất sắc.

      • Công Thành
        09/11/2011 lúc 11:14

        Chị Nha Trang và Anh Lãng Tử quả đã nhớ rất giỏi! Cám ơn chị và anh…
        Cô Phay Van ơi, qua những chi tiết của chị Nha Trang và anh Lãng Tử đã gợi ra, làm tôi cũng nhớ lại chi tiết này: như vậy là tất cả các chữ cái hàng dọc trình bày như anh Lãng Tử, được… ” ngã theo chiều kim đồng hồ “… cô ạ! chỉ trừ 2 chữ E trong ENGLISH , và F trong FOR TODAY là đứng thẳng, và dòng ENGLISH FOR TODAY không viết 1 hàng, mà là 2 hàng như anh Lãng Tử trình bày…cô Phay ạ ! ( chữ cái ngã theo chiều kim đồng hồ đầu tiên đúng là chữ B , và chữ cái cuối là S )

        Cô thử trình bày lại xem sao nhé! tôi thì…chịu…

      • 09/11/2011 lúc 12:52

        Dạ cảm ơn bác Công Thành, bác xem thử có “đỡ” tí nào không nhé:

  31. Công Thành
    09/11/2011 lúc 15:08

    Phay Van: Theo tôi cơ bản là đúng rồi đó cô !
    Chỉ còn chỉnh lại một chút về vị trí :

    1/ Chữ E và chữ F : cô chỉnh cho thẳng hàng dọc với hàng chữ cái ” ngã “… B C D E F ….
    2/ Cô cho màu vàng, tức là BOOK ONE , vì vậy nên xoá : ( Two , Three…)
    3/ Cô chỉnh đưa toàn bộ cột hàng chữ cái dọc ấy, xích vào vị trí 1/3 trang sách ( tính từ gáy sách )
    4/ Dưới hàng BOOK ONE , cô đưa chủ đề cuốn sách như chị Nha Trang nhớ : At Home and at School .

    TB : Cô Phay ơi, nếu được… cô làm luôn 4 cuốn với 4 màu cô nhé , và nhớ chủ đề từng cuốn đấy Phay Van…!

    Thú vị lắm cô Phay…

    • 09/11/2011 lúc 15:54

      Bác Công Thành có một đề nghị thú vị. Xin các bác xem và góp ý nếu cần sửa thêm.
      (như một lời tạ lỗi vì không thể tìm được bản chính ạ)

      • Mai
        09/11/2011 lúc 18:29

        Phay Van: Em tài thật. “Làm sách” thật đẹp! 🙂

      • Mai
        10/11/2011 lúc 11:34

        Phay Van: Em khiêm nhượng đó thôi. Bác nào cũng khen em hết mà.
        Bác Lãng Tử: Thật tuyệt vời
        Chị Nha Trang: Phay Van cừ lắm
        Bác Công Thành: Quá tuyệt vời

  32. Lãng Tử
    09/11/2011 lúc 19:49

    Anh Công Thành và Phay Van: Anh và cô làm tôi quá bất ngờ ngạc nhiên đầy thích thú!
    Thật tuyệt vời! Không biết chị Nha Trang nghĩ sao đây?

    • Lãng Tử
      09/11/2011 lúc 20:03

      Phay Van ơi, ngắm lại các bìa bộ sách English For Today thấy vui vui thật đấy, vì với sự chia sẻ trí nhớ của nhiều người đã 36 năm góp lại, mà cô đã tái hiện lại diện mạo của các bìa sách nhìn thật là thân thương thú vị quá!
      À Phay Van, màu của Book Four , tôi có cảm giác chưa chuẩn cô ạ, theo tôi thì nó hình như là Đỏ đậm ( Red ) chứ không phải màu Cam ( Orange ) như cô đã design màu!
      Không biết chị Nha Trang và anh Công Thành có cảm giác như tôi không biết?

      • Nguyễn thị Nha Trang
        09/11/2011 lúc 23:22

        @ Anh Công Thành , Anh Lãng Tử & Phay Van :

        Ui chao…, Hay thật đấy các anh và Phay Van , vui vui và thích thật , mọi người cùng góp tay làm nên một… ” tác phẩm “…thật độc đáo ! Phay Van cừ lắm !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        10/11/2011 lúc 00:00

        @ Anh Lãng Tử , Anh Công Thành & Phay Van :

        Nha Trang xem hình các bìa sách mà Phay Van đã thật cừ design …kỹ lại , và cố lục tìm trí nhớ , thì thấy chắc nhờ Phay Van chỉnh lại một tí chi tiết sau :

        1/ Đồng thuận với anh Lãng Tử là Book Four có màu Đỏ ( red ) , chứ không là màu Cam ( Orange ) , chi tiết màu này thì Chị nhớ rất rõ đó…, Phay Van em…

        2/ Các chữ cái ” ngã ” …ở cột hàng dọc đều dựa sát vào nhau như khoảng cách của một từ nhiều chữ cái viết theo hàng dọc , chứ không cách rời xa lắm :

        Ex : BCDEFGHI … chứ không cách khoảng hơi xa như em design ở trên B C D E F G H I …
        ( chị gõ ví dụ là hàng ngang , nhưng em hiểu đó là cột chữ cái hàng dọc như em đã design…em nhé )

        3/ Hai hàng từ : ENGLISH FOR TODAY , thì chữ EN…và FO…sát liền vào nhau .

        Ex : ENGLISH chứ không rời như : E NGLISH
        và : FOR TODAY chứ không rời như : F OR

        Chắc là nhờ em chịu khó chỉnh sửa lại chút xíu nữa rồi …, Phay Van nhé…

      • 10/11/2011 lúc 08:43

        Em cảm ơn chị Nha Trang, bác Lãng Tử và bác Công Thành: các bác nhắc đến đâu thì em nhớ đến đó, như một đoạn phim cũ tái hiện chầm chậm trong trí.

        Tuy nhiên vẫn có những chỗ chưa hoàn chỉnh về khoảng cách giữa các dòng, em không biết phải làm sao 😀

    • Công Thành
      10/11/2011 lúc 11:23

      Quá tuyệt vời cô Phay Van ơi !
      Tôi nghĩ, mọi người chung tay với nhau, đã tái hiện được một …” tác phẩm ” qua những chia sẻ góp nhau trí nhớ đã hơn 1/4 thế kỷ – 36 năm – thật là một cách thể dục thư giản đầu óc đầy phấn khích!
      Có nên ăn mừng không các anh chị, các cô và các bác!?
      Riêng tôi… trưa nay trong bữa cơm sẽ tự thưởng cho mình…1 ly rượu thuốc, để ghi lại cái cảm giác lâng lâng đầy phấn khích mà lâu quá rồi mình mới chợt gặp lại được…

      Cám ơn cô chủ và cả nhà, vì… tất cả…cho niềm vui…

  33. 10/11/2011 lúc 10:37

    Xin giới thiệu với các bạn đang học AV bộ Interaction & Mosaic của nhà McGraw-Hill.

    Tha hồ mà download nhé.

    • Mai
      10/11/2011 lúc 11:28

      Phay Van,
      Em cừ thật!

    • Trần thị Bảo Vân
      11/11/2011 lúc 13:01

      Chị Phay Van: hôm nay vào đọc lại entry này, mới thấy chị giới thiệu bộ sách này! Út cám ơn chị nhen!

  34. Lãng Tử
    10/11/2011 lúc 15:47

    Hay lắm! Khéo lắm! Giỏi lắm! Tài lắm! Cừ lắm! Tuyệt lắm!Tuyệt vời lắm!…và thêm một từ nữa nhé cô Phay Van…

    TUYỆT CÚ MÈO !

    Những từ trên…đã diễn đạt được ” thành quả ” của ” tác phẩm ” độc đáo này chưa các anh chị và các bác !?

    Phay Van, sự tận tình, chu đáo, ân cần, và hiếu khách của cô, làm chúng tôi vui lắm đấy…., Cám ơn cô nhé !

    • 10/11/2011 lúc 16:11

      Bác Lãng Tử: xin bác xem lại các comments, tất cả đều là những ý kiến đóng góp của các bác, của chị Nha Trang- những người có trí nhớ TUYỆT CÚ MÈO. Còn đề nghị làm bìa sách là của bác Công Thành ạ.
      Bác Lãng Tử cũng nên tự thưởng cho mình một ly rượu thuốc như bác Công Thành nhé.

    • Nguyễn thị Nha Trang
      10/11/2011 lúc 23:00

      @ Anh Lãng Tử , Anh Công Thành , Nguyệt Mai & Phay Van :

      Wow…! Ngắm xem các …” tác phẩm “…có một không hai này từ Phay Van tạo ra …, quả là Nha Trang…hơi lặng lặng người…xúc động…! Anh Lãng Tử đã dùng hết các từ để…” CHÊ “…rồi..! Nha Trang mà …” Chê ” …nữa… thì thành sáo ngữ mất !
      Phải không hai anh và hai bồ tèo…

      * WHAT WONDERFUL BOOKS !

      Thật thú vị và rất vui….

      • Trần thị Bảo Vân
        11/11/2011 lúc 12:43

        Ui, chị Phay, chị Nha Trang và hai bác Công Thành, Lãng Tử…hay thật là hay, đã nhớ lại những chi tiết của một cuốn sách hơn 36 năm!!!
        Chúng cháu xin bái phục…bái phục…!!!

  1. 14/12/2018 lúc 11:11

Gửi phản hồi cho Trần thị Bảo Vân Hủy trả lời