Trang chủ > Khác > Lời tỏ tình vang dội

Lời tỏ tình vang dội

(Bài này là một món quà của chị Trần thị Nguyệt Mai sau những ngày vắng dài. Chân thành cảm ơn chị.)

Tác giả: Giao Chỉ – San Jose

Cầu hôn bất ngờ

Cuối tháng 9 năm 2011 vừa qua, tuổi trẻ trên mạng toàn thế giới trải qua một cơn sốt hết sức ồn ào khi tìm thấy trên YouTube một đoạn phim cầu hôn trình diễn như nhạc kịch Hollywood .

Mở đầu là một chàng trai Việt Nam tự giới thiệu vài lời rồi chuyển qua quang cảnh khuôn viên đại học UCLA. Đây là một đại học nổi danh của hệ thống tiểu bang Cali tại đại đô thị Los Angeles . Rồi đôi trai gái Việt Nam hết sức trẻ trung, ăn mặc đơn giản tay trong tay, từ trong đại học đi ra sân trường. Rải rác đó đây các sinh viên ngồi nghỉ giữa các giờ học. Cô gái linh cảm thấy có điều gì khác thường. Dường như mọi người chờ đợi một cuộc diễn hành. Cô quay qua quay lại với một chút thắc mắc.Rồi đột nhiên cả sân trường như bừng tỉnh dậy. Một người bước ra nhẩy múa, nhạc trỗi lên vang dội. Rồi hai ba người cùng nhẩy, rồi nhiều người ùa ra lên đến gần 200 người tham dự.

Sân trường thành sân khấu cho màn vũ. Đủ các sắc dân, đủ các lớp tuổi, đủ các thành phần hăng hái tham dự. Cô gái chợt thấy có cả cha mẹ, anh em, cô dì chú bác, những đứa cháu nhỏ lẫn trong hàng ngũ các bạn trẻ. Các sinh viên đại học, rất nhiều cựu sinh viên là bạn cũ lâu năm không gặp. Điệu nhạc Hoa Kỳ mạnh mẽ, lời ca truyền cảm hấp dẫn vang dội. Khán giả là các sinh viên tình cờ có mặt tỏ ra rất thích thú. Riêng cô gái Việt Nam nhỏ bé chợt nhận ra đối tượng của buổi trình diễn ồn ào đó chính là mình.

Ngac nhiên, sung sướng, e thẹn, lúng túng, cô ôm lấy anh bạn trai rồi lùi lại lấy tay lau nước mắt. Anh chàng trai chính là người chủ động bày trò để làm bạn gái ngạc nhiên. Đến lượt anh bắt đầu tham gia vào điệu nhảy như là một vai chính.

Đối với cô gái niềm vui dâng lên tột điểm và tưởng chừng như kéo dài mãi mãi. Khi nhạc dứt, điệu nhẩy chấm dứt mọi người quây thành vòng tròn. Lúc đó chung quanh sân đã có thêm đông đảo người đứng xem. Anh bạn trai chính thức ngỏ lời cầu hôn với cô gái. Anh chàng nói đôi lời rồi quỳ xuống cầu hôn. “Anh xin cưới em”, và trao nhẫn đính hôn. Là người sắp xếp mọi thứ, chàng trai đã chuẩn bị cả lời nói và hành động. Anh còn yêu cầu các bạn quỳ xuống như là một cử chỉ tham dự vào giây phút long trọng của đời anh.

Cô gái nhỏ bé rất xúc động, ngạc nhiên, bất ngờ. Những lời nói cử chỉ của cô đã trở thành một màn diễn xuất hết sức sống động. Không kịch sĩ nào có thể đóng được như thế nếu không phải là người thực sự ngỡ ngàng vì nhận được giây phút hạnh phúc không chờ đợi.

Câu chuyện cầu hôn chỉ đơn giản như thế. Hai cô cậu trẻ tuổi vô danh, cùng là sinh viên đã tốt nghiệp. Trở về trường cũ dựng một màn cầu hôn thực sự để quay phim. Mục đích giản dị nhất chỉ là muốn gây sự ngạc nhiên cho cô dâu tương lai. Để thêm phần hấp dẫn. Anh nhờ bạn bè, thân quyến và người tình nguyện cùng nhau hát và nhảy để rồi chứng kiến màn cầu hôn. Màn tỏ tình được cắt xén và đem lên Youtube. Chỉ trong một tuần đã có nửa triệu người vào xem. Các chương trình TV từ Mỹ đến Canada . Từ các hệ thống Hoa Kỳ đến truyền thông Việt Nam . Các đài Radio đa ngôn ngữ lớn nhỏ. Tất cả đều phỏng vấn viết bài, đưa lên màn ảnh và đẩy câu chuyện lên bốn phương trời. Báo chí TV tại Việt Nam cũng phổ biến rộng rãi. Các phóng viên tìm hiểu. Tất cả góp phần cho câu chuyện tỏ tình bằng phim ảnh đã có đến gần 1 triệu người coi.

Câu chuyện nhỏ đã trở thành một hiện tượng.

Chuyện trong nhà

Sau cùng mọi chuyện cũng đã sáng tỏ. Anh chàng tên là Trần Hoài Nam 32 tuổi sinh tại Việt Nam, đến Mỹ lúc còn rất bé. Nhưng ngày nay nói tiếng Việt ngon lành. Nam thường được bà mẹ yêu quý gọi là Nammy đã tốt nghiệp UCLA nhiều năm trước và đang đi làm. Tuy nhiên sở thích của Nam vẫn là văn nghệ, đờn ca, nhẩy múa.

Nàng là Vũ Trang, 27 tuổi, sinh ra tại Hoa Kỳ, cũng tốt nghiệp UCLA và đang đi làm. Anh chị gặp nhau từ ngày còn học. Chàng học lớp cuối và nàng mới vào trường.

Nơi gặp nhau trên lầu cao, từ sân trường ngó lên vẫn còn nhớ chỗ cũ. Gặp nhau quen biết rồi xa cách. Rồi gặp lại, nhưng nhiều năm qua đi, vẫn chưa một lời hứa hẹn. Đầu năm nay 2011 Nam nhất định sẽ bày tỏ tấm lòng. Cũng chẳng còn trẻ trung gì. Mối tình cũng cần có một lời hẹn ước chính thức. Anh chàng trai lang bạt kỳ hồ đã đến lúc phải bỏ neo cho thuyền tình. Nam đã thấy nhiều kiểu tỏ tình trên phim ảnh và ngoài cuộc đời. Anh chàng muốn thực hiện một màn hết sức đặc biệt, có sự tham dự của tất cả cha mẹ hai bên, các bè bạn của cả 2 người nam nữ.

Phải là ai cũng biết, chỉ mình nàng không biết.

Công việc chuẩn bị mất 5 tháng. Chuyện lạ lùng nhất là nhờ bà mẹ dẫn con trai đi hỏi vợ tại nhà gái ở San Jose . Phải chờ lúc cô nàng không có nhà để vào thưa chuyện với cha mẹ nhà gái. Phải thuyết phục hai họ cùng tham dự vào màn kịch độc đáo. Đề nghị thành công. Tất cả 2 họ đều biết nhưng giữ bí mật. Và kịch bản bắt đầu.

Flash Mob America tham dự

Nam liên lạc thuê công ty Flash Mob chuẩn bị tổ chức cho một buổi tỏ tình đầy khích lệ. Flash Mob là công ty sắp xếp chương trình, lo âm thanh, quay phim, tập vũ cho người tình nguyện và chuẩn bị vị trí. Trong những năm gần đây, công ty Flash Mob thành lập có chi nhánh nhiều nơi. Chuyên đạo diễn và cung cấp phương tiện làm phim gia đình cho các thân chủ có đề tài đặc biệt. Các chuyên viên thảo luận với Nam về chương trình tuyển mộ người tham dự, chọn nhạc nền, sáng tác điệu vũ, chuẩn bị vị trí biểu diễn. Người tham dự là 2 bên gia đình đã lên đến cả trăm ghi tên. Các sinh viên và cựu sinh viên UCLA. Các bạn trẻ vô danh tình nguyện. DVD hướng dẫn được phân phối cho mọi người tập dượt tại nhà, hay tập nhẩy từng nhóm. Sau cùng tất cả mọi người, mọi nơi phải kéo về Los Angeles để tập trước một ngày. Tập đi tập lại nhiều lần. Nhưng cô gái vai chính vẫn không hề biết.

Ngay trước giờ bắt đầu, mọi người phải nấp trong các ngõ ngách của khuôn viên đại học. Chờ nhạc nổi lên rồi mới kéo ra.

Chỉ riêng vai chính là cô gái không được tập dượt. Cô đóng vai ngạc nhiên, bất ngờ và nhập vai hết sức sống động.

Flash Mob đã tổ chức thành công nhiều màn múa nơi công cộng bất ngờ và thu hình các khán giả qua đường có phản ứng tự nhiên. Một điệu múa bất ngờ của quần chúng giữa công trường đô thị. Khách qua đường là khán giả trở thành diễn viên quan trọng. Nhưng lần này khán giả quan trọng nhất là cô gái được cầu hôn trở thành vai chính. Tất cả mọi sự đáp ứng của cô sẽ trở thành mấu chốt của sự thành công. Và sau cùng đoạn phim may mắn đã đạt được kết quả rực rỡ một cách hết sức tự nhiên.

Bản thông điệp tình yêu

Một cuộc vui bày ra với vài trăm người tham dự. Một lời hứa hẹn hôn nhân quan trọng thể hiện qua hình thức vui đùa. Có được vài trăm người vô tình làm khán giả. Tại sân trường đại học đầy kỷ niệm của 2 sinh viên vô danh đã tốt nghiệp. Họ là những người thường trong xã hội. Không phải trai tài gái sắc nổi danh thế giới. Không phải là anh hùng liệt nữ nêu gương sáng cho nhân loại. Không phải là con nhà hoàng tộc danh gia thế phiệt.

Lời cầu hôn đơn giản nhờ Youtube đã đẩy lên trời cao và được thế giới tuổi trẻ đáp ứng nồng nhiệt. Nguyên do chính là bản thông điệp tình yêu trong khoảnh khắc đã đánh động vào tâm thức của thanh thiếu niên. Tuổi trẻ nào cũng có giấc mơ thầm kín. Họ thấy các anh chị nầy cũng giản dị giống như mình. Không phô bày sự giàu sang thanh lịch. Không ăn mặc cầu kỳ, không nhẩy múa huê dạng trên sân khấu hoành tráng. Lời cầu hôn không có chủ tọa. không có diễn văn khai mạc, không có ngựa xe rộn ràng. Chỉ có niềm vui rất hồn nhiên của mọi người tham dự. Hàng triệu khán giả trên thế giới không hề biết rõ 2 nhân vật chính là ai. Họ từ đâu đến, sau này sẽ ra sao ? Điều đó không cần thiết.

Một khoảnh khắc của cuộc đời đôi trẻ đã làm thành bản thông điệp cho tình yêu.

Ngàn lời đáp ứng

Tôi có dịp đọc được khá nhiều những lời bình luận. Hàng triệu người xem qua đoạn phim nên đã có hàng ngàn lời bình luận bằng đủ các ngôn ngữ. Nhiều người xem qua, cũng đã đọc các lời bình của thiên hạ và góp thêm ý của mình. Lần này có nhiều bình luận bằng Việt Ngữ của tuổi trẻ Việt Nam từ quê hương và trên thế giới. Vì cặp tài tử bất ngờ là hai anh chị Việt Nam .

Bình luận của tuổi trẻ về chuyện cầu hôn toàn một chiều thương yêu, hoan hỷ, chúc mừng và khen ngợi. Nước mắt vui sướng thấy được trên đoạn phim và người ta thấy được cả nước mắt vui mừng qua lời bình của khán giả từ bốn phương trời.

Tôi hết sức chú ý đến những điều nhận xét của tuổi trẻ từ Việt Nam. Một anh viết: Ở Việt Nam ra múa như thế này thì bảo vệ đuổi đi ngay. Một cô gái viết câu bình luận tuyệt vời: Xem Tube này sao em muốn lấy chồng quá. Một thanh niên cũng từ Việt Nam bình luận và than thở :

Sao ở nước người ta tự do sung sướng như thế.

Như vậy, biết bao nhiêu thanh thiếu nữ tại Việt Nam đã xem được lời tỏ tình của đôi thanh niên Việt tại Hoa Kỳ. Biết bao nhiêu người cũng đọc được những lời bình luận như thế. Nhiều năm qua, các nhà tranh đấu Việt Nam tại hải ngoại đã sáng tác bao nhiêu áng văn kêu gợi cùng các đường lối đấu tranh để tìm cách gọi là chuyển lửa về Việt Nam. Khó mà đo lường được sự thành công.

Hơn 30 năm sau, bằng câu chuyện cầu hôn hết sức cá nhân, đôi thanh nữ nam nữ hoàn toàn phi chính trị. Chỉ bầy trò vui cho chính mình, nhưng họ đã vô tình chuyển lửa tình yêu cho thế giới và cho Việt Nam .

Chỉ cần một tuần lễ, ngọn lửa tình yêu với nguyên liệu tự do của tuổi trẻ đã đưa về trao tay cho tuổi trẻ Việt Nam tại quê nhà.

Thế hệ cha anh ngày xưa đã bị xua đuổi ra khỏi đất nước bằng những thù hận căm hờn. Thế hệ tương lai của người Việt hải ngoại, chỉ bằng cuộc sống bình thường, tử tế lương thiện, để khi thuận tiện thì ca hát nhẩy múa. Như thế cũng đủ để gửi về quê hương cũ những thông điệp của tự do, của dân chủ bằng tình yêu. Như tình yêu của cô gái e thẹn, ngỡ ngàng lúng túng vào một buổi chiều chủ nhật trên sân trường đại học của thành phố mang danh hiệu nữ vương của các thiên thần, Los Angeles …

Chuyên mục:Khác Thẻ:
  1. hth
    10/10/2011 lúc 20:17

    Chúc hai bạn trẻ sẽ cùng hành trình đến hết cuộc đời!

  2. Nguyễn thị Nha Trang
    10/10/2011 lúc 23:20

    Quả thật đọc bài và xem Video Clip xong…, ngồi ngây người yên lặng …trong cảm xúc nhè nhẹ dâng trào …trước màn trình diễn tỏ tình cầu hôn… thật độc đáo sinh động , đầy chất lãng mạn đáng yêu và thật tự nhiên này !
    Đúng là với tình yêu , trong một môi trường tự do dân chủ thật sự , các bạn trẻ có học vấn nghiêm túc , đã thể hiện và làm bật được thông điệp … : ” sự đa dạng thể hiện tình yêu lãng mạn của tuổi trẻ ! ”

    Chợt hơi rùng mình …nhớ lại những câu chuyện tình của các bạn thời …” bao cấp ” : Yêu nhau phải báo cáo với tổ chức , nếu không sẽ bị phê bình kiểm điểm kỷ luật , thậm chí bị buộc tội…” hủ hóa ” ( sic ) !

    Đúng là kêu trời không thấu cho sự…..BAO CẤP LUÔN CẢ TÌNH YÊU !!!

    • 11/10/2011 lúc 20:47

      Dạ: chưa yêu khoan yêu, yêu rồi khoan cưới, cưới rồi khoan… có em bé!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      11/10/2011 lúc 21:21

      Chời …ơi …là ….chời ….! Tam khoan …là thật dzậy hả em ? bái phục cho mấy tay…” bao cấp tình yêu “…này luôn…! hèn chi hồi ấy chị nghe …ra rả…cái câu …câu gì..nhỉ ..! à ..: ” vui duyên mới đừng quên …nhiệm vụ ”

      Bái phục…!!!….bái phục !!!

      P/s : Wow…cái comment trả lời câu hỏi trên của em chạy đâu rồi cà…? Mạng nơi chị đêm nay chập chờn quá em ơi…

    • hth
      12/10/2011 lúc 08:56

      @Phay Van & chị Nha Trang: người ta thô thiển ngay cả trong tư tưởng chị nhỉ.
      ———————
      Sản phẩm của một thời mà. Hồi đó mọi người suy nghĩ đơn giản lắm, nhiệt tình một cách ngây thơ. Đơn vị hth ngày xưa có một thủ trưởng ( thủ phó thì đúng hơn ), rất tốt tính, chân chất nhưng không có trình độ nên công việc ban ngày của thủ trương là….loay hoa loay hoay…, còn tối đến, thủ trưởng xách đèn pin lang thang khắp ruộng đồng để lùng bắt các cập đôi ngồi tâm sự???!!! :D, hihihi….. Thủ trưởng gọi đó là hủ hóa ( mãi sau này hth mới biết nghĩa của cái từ này ). ANh em truyền chuyện vui về thủ trưởng “hỏi cung” bọn vi phạm” thuần phong mỹ tục” thế này: Tại sao lại hủ hóa??? Hủ hóa để làm gì??? Cười đứt cả ruột…..

    • hth
      12/10/2011 lúc 15:54

      @Phay Van: cưới rồi khoan… có em bé!
      —————-
      Đọc phì cười! Khoan cách nào Phay Van? Mà lỡ có em bé rồi thì …. khoan tiếp gì nữa???

    • Nguyễn thị Nha Trang
      12/10/2011 lúc 21:55

      @ Phay Van & hth : Chị nghĩ đây không là sự thô thiển em ạ ! nghĩ cho sâu sắc tận cùng qua thực tế …thì đây là 1 chủ trương có mục đích hẳn hoi của…. ! thật là …xót xa cho thân phận làm người dân nói chung , và những đôi lứa nói riêng…của một thời… vô cảm như thế !

      • 13/10/2011 lúc 09:38

        Chị Nha Trang: ngay cả người trong cuộc nữa chị à. Chắc chị đã xem phim “Chúng Tôi Muốn Sống” (diễn viên chính: Lê Quỳnh)?

    • hth
      13/10/2011 lúc 12:45

      @PV: dạ, chắc… khoan nuôi, để cho em bé… khoan lớn lên.
      —————-
      Vậy….em nó ……khoan sống luôn hả?

    • Nguyễn thị Nha Trang
      14/10/2011 lúc 00:18

      @ Phay Van mến yêu :

      Chị chưa ” bị may mắn ” xem phim này em ạ …, Hồi đó lo tất bật mưu sinh , làm gì có thời gian để xem em ơi ! Nghĩ lại giai đoạn ấy chị thấy rùng mình thật sự luôn…!!!

    • 14/10/2011 lúc 11:56

      Chị Nha Trang: phim “Chúng Tôi Muốn Sống” (diễn viên chính Lê Quỳnh- thân phụ của ca sĩ Ý Lan) được thực hiện trong miền Nam khoảng cuối thập niên 1950s đầu 1960s, kể về cuộc cải cách ruộng đất, tòa án nhân dân, cảnh tố điêu, tố gian, cảnh vượt tuyến để tìm tự do dù phải đối mặt với những nguy hiểm- ngay cả cái chết. Trong phim có cảnh đôi nam nữ yêu nhau, có đề cập đến chuyện “báo cáo với tổ chức” :D. Ý của em muốn nói đến “người trong cuộc” là những thanh niên thiếu nữ này 😀

  3. Nguyễn thị Nha Trang
    11/10/2011 lúc 00:04

    Với trọng tâm của entry là thông điệp : TỰ DO , DÂN CHỦ TRONG TÌNH YÊU !
    Nha Trang xin chia sẻ đến các bạn một số câu danh ngôn về tình yêu mà mình lượm lặt được :

    * Khi một tâm hồn mở ra để đón tình yêu , thì bỗng dưng có hàng ngàn cách để biểu lộ tình yêu ấy . – Saint Exupery –

    * Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt . – Phineas Fletcher –

    * Hạnh phúc lớn nhất trên đời này là tin rằng mình được yêu . – Victor Hugo –

    * Một nửa – và đó là nửa đẹp nhất của đời người vẫn còn khép kín với những ai chưa từng yêu say đắm . – Stendhal –

    * Cuộc sống thiếu tình yêu , thì không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại . Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu . – M. Gorki –

    * Bản chất của tình yêu là sự thánh thiện và thanh bình . Ở đó tâm hồn , lý trí , lương tâm và thể xác đều được bình an . – Henry F. Amiel –

    * Si mê thì dễ , Yêu mới khó . – Maral Aymi –

    * Thường người ta nói , mối tình đầu là mối tình đẹp nhất , nhưng mối tình cuối cùng mới thật sự là mối tình bất diệt . – Jean Paul Sartre –

    * Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu , song chính sự thẳng thắn sẽ giết chết nó trước .
    – Hemingway –

    * Người nào không ghen là không yêu . – Saint Augustin –

    LOVE !

    • 11/10/2011 lúc 14:59

      HL cũng nghĩ như nàng Phay!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      11/10/2011 lúc 20:42

      Chết rồi ! Xin lỗi , Chị quên gõ vào …trả lời , nên comment chạy xuống dưới , 2 em chịu khó đọc nha !

  4. 11/10/2011 lúc 07:58

    Trần Phan nghĩ nếu như hướng tới một điều tốt đẹp hơn, cao hơn thì những câu sau đây là thừa. Vì đã đến lúc (Trần Phan nghĩ thế) khép lại một thời trong “gia tài của mẹ”. Điều đó có thể chưa thật sự đến nhưng ít ra chúng ta nên khép lại trong tâm thức của mỗi người.

    Trích: “thế hệ cha anh ngày xưa đã bị xua đuổi ra khỏi đất nước bằng những thù hận căm hờn”

    • 11/10/2011 lúc 14:00

      Có lẽ thế thật bác ạ nhưng TP muốn nói đó là nếu giữ một tư thế như vậy rất khó để chuyển tải thành công một thông điệp tình yêu và sự hòa hợp [mà hình như là] điều mà bài viết muốn làm.

  5. 11/10/2011 lúc 08:00

    @ bác Phay:

    Đang có một cuộc trò chuyện giữa ba người (Trần Phan, Công Nam và chị Hà Linh) về những vấn đề liên quan đến đức tin nhân entry “Ngôn ngữ của Chúa”. Nếu tiện, bác trao đổi thêm để mọi người có thêm cơ hội học hỏi.

  6. hth
    11/10/2011 lúc 09:14

    Thực ra, trong chuyện tỏ tình này mình không thấy cần “vang dội” lắm, lẳng lặng âm thầm hay hơn! ( Chỉ là ý kiến cá nhân ).

    • hth
      11/10/2011 lúc 13:54

      Bác Phay: Có thể do thói quen, văn hóa nữa! Mấy năm rồi ở Hà nội cũng có mấy cậu sinh viên tổ chức như vậy, nhưng quy mô bé hơn. Rút cuộc: cậu thì bị bảo vệ KTX lập biên bản ( lại biên bản 😀 ) về tội làm mất trật tự, cậu thi lại bị….. chính đối tượng tỏ tình…..giận ( đấy, ai bẩu rùm beng 😀 ). Cầu Long biên năm trước móc đầy nhưng chiếc khóa tình yêu, năm nay biến sạch ( chắc bị mấy em tiêm chích mượn đi làm mấy bi rồi ), Hì hì hì . . . .
      “bác” hth hiểu thông điệp của bài này, nhưng hơi “gợn” với cách thể hiện. Chúc bác Phay Van xuất hiện đều đều cho bà con đỡ mong nhá! 😀 😀 😀 😀 😀 😀 😀

    • Nguyễn thị Nha Trang
      11/10/2011 lúc 20:52

      @ hth : Phong cách comment của bạn …vui vui …thật ! trong 1 comment mà ” chơi ” tới 9 biểu tượng …cười toe …luôn …

      Luôn phong cách vui vẻ thế nhé , hth ….!

    • hth
      11/10/2011 lúc 21:21

      @Chị Nha Trang & bác Phay van: Cười toe là để tặng bạn bè. Nam bảy, nữ chín, vậy chín cái toe là dể tặng tất cả chị em ở đây! 😀

    • Nguyễn thị Nha Trang
      11/10/2011 lúc 22:38

      @ hth : chào hth nha !

      hth còn nhớ câu này chứ : ” UUô trời , chị Nhan trang còn giỏi cả tiếng Miên !? Bái phục ! ”

      Hổng phải…. tiếng Miên hth ơi …!
      Bây giờ Nha Trang thật lòng …tặng…hth câu …” mật mã “….này nha :

      ” Bẹn la quang , lèn la qua , nghèn la ngươi , thẹt la quâng , ven la quuôi , tén la quynh , hẹt la quoang , bét la quang , vèn la qua , hén la quom , hẻn la quynh ”

      Hãy vui giải trí và thử …giải mật mã …này cùng Phay Van , nha hth !
      Nha Trang thật lòng tặng bạn đó … ( Nha Trang bắt đầu đếm nha…5……)

      Thân ái ,

    • hth
      11/10/2011 lúc 23:36

      Chi Nha trang không những giỏi tiếng Miên, mà tíeng Chăm cũng xịn, quả là siêu! 😀
      Hê hê hê .. Có vẻ đây là một cách nói lái ?!
      Lân này chắc chắn đúng.

    • hth
      12/10/2011 lúc 08:33

      Ui, chị Nha Trang còn biết niệm cả thần chú! Nếu ra được kho vàng có khi được chị chia cho mỗi người một ít, Phan Van nhỉ! Hy vọng quá! 😀

    • hth
      12/10/2011 lúc 16:10

      @Phay van: Nói nhỏ nhá, mình có biết gì đâu mà dịch, cứ tào lao vậy cho chị Nha Trang thấy sốt ruột mà lộ ra thôi mà, hihiii…… hê hê hê

    • Nguyễn thị Nha Trang
      12/10/2011 lúc 20:44

      @ hth & Phay Van :

      Wow…! hth quả là …xuất sắc ! Từ trước đến nay , mỗi khi có dịp vui , Nha Trang hay dùng ” mật mã ” này góp vui …, nhưng chưa có một ai…. đoán ra đó hth ! hth quả là cừ lắm ! Lần đầu tiên khi bạn quan sát và phát hiện ra lỗi in ấn …trong bút danh của chị Cam Li ( Cam Ly ) , Nha Trang đã phải thầm phục cái tinh tường của hth , nay đến những câu mật mã này nữa thì quả thật là…Clever !
      Như vậy là hth đã giải được câu mật mã mà Nha Trang thật lòng tặng bạn rồi phải không !
      Vậy hth hãy chia sẻ cách… suy luận …của bạn làm sao để bạn biết rằng câu mật mã này là cách…nói lái… ! cho Nha Trang và mọi người nghe đi hth .
      Lần nữa thán phục bạn đó hth…

      À…hth và Phay Van ơi…, nhân hth nói đến Nha Trang …biết tiếng Chăm …, thật lòng Nha Trang không biết đâu , nhưng có 1 bài thơ… ” lục bát ” …của người Chăm , mà trước đây khoảng năm 1973 , Nha Trang có đọc trong cuốn ” Tùy bút quê hương ” của nhà văn Võ Phiến , có bài thơ ” lục bát Chăm ” …và Nha Trang…thuộc lòng luôn , dù rằng cả nhà văn Võ Phiến , cũng như Nha Trang …chẳng hiểu nghĩa gì cả !
      Nhân chuyện vui này Nha Trang nhớ lại , gõ chép chia sẻ với các bạn nha ( chú ý : thể thơ lục bát , người Việt Nam chúng ta luôn tự hào đó là thể thơ của riêng dân tộc mình ! Nhưng khi nhà văn Võ Phiến nêu bài thơ ” Lục bát Chăm ” này lên ….thì không biết ra sao …? Bạn nào có biết thông tin gì về chuyện này , hãy chia sẻ các bạn nhé…)

      ” Nư lơi nư đí ca hoanh
      Kla mông pát băc pụ pành tem me
      Nư lơi nư ranh đi me
      Nư hia nư chó ngá kề hươ nư ”

      Lưu ý : đây là cách viết mà nhà văn Võ Phiến ” nghe và phiên âm ” viết lại , chứ không phải chữ viết của dân tộc Chăm .

      Vui hth nhé…

    • hth
      13/10/2011 lúc 09:18

      Hê hê hê . . . vậy là hth đã đoán đúng. Nhưng có lẽ chị Nha Trang dùng phương ngữ địa phương cho nên . . . có lẽ vẫn phải biết tiếng Chăm mới dịch được, hì hì . . . . Dù sao hth cũng rất cám ơn chị về món quà này! Chúc chị chia sẻ nhiều nữa với bà con ở đây vốn kiến thức văn hóa rất phong phú của chị nhé! 😀

      • 13/10/2011 lúc 11:33

        Bác hth: hay có từ “la”, âm “qu”, “en”, khi dịch bác cứ thẳng tay bỏ phéng tụi nó đi là ra :D. Em chịu thôi, bác chịu khó dịch đi nhé.

    • Nguyễn thị Nha Trang
      13/10/2011 lúc 21:05

      @ hth & Phay Van :

      Phay Van nắm được quy luật để dịch loại ” mật mã ” này rồi đó , hth dịch đi …., và Phay Van cũng dịch câu mà chị dành cho em đi …xem có đúng không nào…

      Come on…!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      14/10/2011 lúc 20:54

      @ hth & Phay Van :

      Ui…! ông Bụt hth…đang họp trên thiên đình hay sao…mà để Phay Van kêu…SOS …thế …!!!
      Nhanh lên… hth ơi …, Nha Trang đếm tới….85…rồi đó nha !

  7. Lãng Tử
    11/10/2011 lúc 10:37

    Quả là một màn tỏ tình cầu hôn rất lãng mạn trong giới trẻ thời hiện đại có học thức , có văn hóa ! Sự lãng mạn toát ra ở sự tự nhiên nhưng đầy bất ngờ , chứ không mang kịch tính gượng ép giả tạo , dù rằng có đạo diễn ! Niềm vui đầy thích thú vì ngỡ là có một cuộc trình diễn gì đó , rồi bỗng ngỡ ngàng , mang chút nét e thẹn khi nhận ra đó chính là…dành cho mình ! cô gái nhân vật chính , với những giọt lệ …chứa đầy cảm xúc hạnh phúc thăng hoa , đã làm cho người xem phải gật gù trôi theo cảm xúc , và chúc mừng cho…hạnh phúc của cô gái…

    Một màn tỏ tình cầu hôn….thật tuyệt vời….!
    Làm cha mẹ có… con gái , trong sâu thẳm tâm hồn…Cha Mẹ nào mà không ao ước…con gái mình …có được niềm hạnh phúc ấy…, phải không các bác !

  8. Lãng Tử
    11/10/2011 lúc 11:51

    Cũng như chị Nha Trang , với cái cảm giác vui vui khi đọc entry này , Lãng Tử cũng xin chia sẻ đến các bác một vài câu nói hay về tình yêu :

    @ Khi nhìn em , anh cảm giác tim anh như loạn nhịp .
    ( I looked at your face …my heart jumped all over the place )

    @ Khi yêu ai ta không thể diễn tả được cảm giác khi ở bên cô ấy , thì mới gọi là yêu .
    ( You know you love someone when you cannot put into words how they make you feel )

    @ Tình bạn có thể đi đến tình yêu , và không có điều ngược lại .
    ( Friendship often ends in love , but love in friendship , never . )

    @ Hãy để tình yêu của bạn như những cơn mưa mù sương , đến nhẹ nhàng nhưng làm lụt cả dòng sông . ( Let your love be like the misty rains , coming softly , but flooding the river )

    @ Đối với thế giới này bạn chỉ là một người , nhưng đối với ai đó bạn là cả một thế giới .
    ( You may only be one person to the world , but you may be the world to one person )

    Chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ thêm vào nhiều nữa…các bác nhé …!

    • 11/10/2011 lúc 13:05

      Bác Lãng Tử: Khi nhìn em , anh cảm giác tim anh như loạn nhịp

      Khi yêu phải uống thuốc trợ tim hở bác 😀

      • Lãng Tử
        12/10/2011 lúc 15:46

        @ Phay Van : Khi nhìn em , anh cảm giác tim anh như loạn nhịp

        Cô Phay Van có đồng ý với tôi là : người nào mà chưa từng trải qua cái cảm giác ” tim loạn nhịp ” này , thì quả là …đáng thương và tội nghiệp không ?
        À , mà Lãng Tử tôi cũng chắc chắn Phay Van đã từng trải qua cái cảm giác ” tim loạn nhịp ”
        rồi đấy chứ ! vì vậy để trả lời Phay Van , tôi thay trật tự 2 đại từ câu này nhé :

        ” Khi nhìn ANH , EM cảm giác TIM EM như loạn nhịp ”

        Cô Phay Van lúc đó có dùng …thuốc trợ tim không đấy ! hehehe…

    • Lãng Tử
      13/10/2011 lúc 15:19

      Cái duyên …lém lỉnh…của cô , là ở chổ này đó Phay Van !

      • 14/10/2011 lúc 12:01

        Bác Lãng Tử: Thật bác ạ, em không phải dùng thuốc trợ tim vì… không bị loạn nhịp tim 😀

  9. 11/10/2011 lúc 13:05

    Mình thích cái Clip này!

    • 11/10/2011 lúc 18:54

      Đúng là hay như xi – né phải không bác Đồ ?

      • 12/10/2011 lúc 12:38

        Vâng, đúng thế bác ạ!
        Nhưng tôi không thích bài viết này vì tác giả không hiểu tâm lý của người xem nên muốn qua đó kêu gọi hướng về Tự do.
        Thực ra, người xem chỉ thấy thích vì sự sáng tạo, sự hấp dẫn, vì sự lạ lẫm của màn cầu hôn mà thôi. Suy luận cho to tát vấn đề để quy ra lời nhắn nhủ của Tự do tôi e không hợp lắm và không có tác dụng cho lắm.

      • Trần thị Bảo Vân
        12/10/2011 lúc 13:57

        Thưa các bác : thế hệ trẻ của chúng em thì nghĩ hơi khác với người lớn tuổi một chút ạ . Chúng em ( cả lớp chúng em , chúng em là sv năm thứ hai , khi xem clip và đọc bài này xong – do em giới thiệu – ), đều tán thành quan điểm và cách đặt vấn đề của tác giả , nhất là đoạn kết , tác giả đã nêu đúng thực chất vấn đề của lịch sử đấy chứ ạ ? và thông điệp mà tác giả gửi gắm trong bài viết , theo chúng em là thực tế và đúng , tất nhiên không khơi gợi lòng hận thù , nhưng phải đặt vấn đề trong bối cảnh lịch sử đúng như nó vốn đã từng có , thì rõ ràng bài viết rất có sức thuyết phục ! bằng chứng là có rất nhiều bạn trẻ đã phản hồi nhất trí như bài viết đã nêu , cũng như cả lớp chúng em , và một số bác cùng các anh chị đã còm trong entry này…
        Thông điệp tự do , dân chủ , trong tình yêu , mà bài viết gởi đi , theo chúng em là chính xác !
        Bởi không có tự do , dân chủ , thì không những trong lĩnh vực tình yêu bị ” lao tù ” , mà tất cả mọi mặt trong cuộc sống cũng giống như là con….bị xích cổ vậy !
        Đấy , các cuộc biểu tình vừa qua bị đàn áp dã man , là 1 bằng chứng sinh động về tự do , dân chủ , đấy chứ các bác !
        Bảo Vân kính mong được sự chỉ dạy của các bác thêm ạ…

      • Nguyễn thị Nha Trang
        12/10/2011 lúc 22:05

        @ Trần thị Bảo Vân ,

        Wow …! Bảo Vân làm chị …ngạc nhiên đến thích thú đấy !
        Khá lắm cô bé !
        Vào chơi thường xuyên Bảo Vân nhé …

        Mến ,

  10. Trần thị Bảo Vân
    11/10/2011 lúc 14:37

    Màn trình diễn cầu hôn trong Clip quả thật là độc đáo , và là một thông điệp đẹp về cách biểu lộ tình yêu . Nhìn nét mặt cô bạn gái e thẹn một cách tự nhiên trong hạnh phúc , cảm thấy sao …Tình Yêu đẹp và thánh thiện đến thế không biết !
    Cám ơn chị Phay Van và chị Nguyệt Mai , đã chia sẻ thông điệp đẹp về tình yêu này đến với mọi người .

    • Trần thị Bảo Vân
      12/10/2011 lúc 13:05

      Dạ , Bảo Vân cảm ơn cả 2 chị kính mến luôn ạ .

      • Mai
        12/10/2011 lúc 19:43

        Bảo Vân mến,
        Cám ơn em và các bạn đã thích bài viết này. Được chia sẻ với các bạn trên trang nhà Phay Van là một niềm vui của chị đó em.

      • Trần thị Bảo Vân
        14/10/2011 lúc 09:54

        Dạ , Bảo Vân kính cảm ơn 3 chị : Chị Nha Trang , Chị Nguyệt Mai và Chị Phay Van động viên khuyến khích em ạ .
        Nếu em có gì sai sót , em mong 3 chị cứ thẳng tay mắng em nhé , vì em rất thích cái không khí trò chuyện rất hay của các chị và các bác ở đây quá .

  11. 11/10/2011 lúc 14:57

    đúng là tự do mang đến cho người ta nhiều thứ…nhiều thứ tưởng chừng như đỏn giản vô cùng nhưng lại có giá trị lớn lao…tỏ tình yêu thương như thế, không chỉ mang lại cảm hứng sống cho đôi nam nữ kia mà còn mang đến cho bao nhiêu người khác niềm tin yêu..niềm vui sống…

  12. Công Thành
    11/10/2011 lúc 15:52

    Quả là ” Lời tỏ tình vang dội ” ! Màn trình diễn cầu hôn thật vui , nhưng cũng đầy cảm xúc hạnh phúc lứa đôi cảm động .
    Đúng là 1 thông điệp chứa đầy thi vị những cung bậc cảm xúc trong Tình Yêu của giới trẻ có văn hóa !

  13. Mai
    11/10/2011 lúc 18:19

    Tình yêu muôn đời là đề tài cho bao nhiêu sáng tác văn chương.
    Mai xin gởi đến các bạn hai bài thơ về tình yêu của nhà thơ lớn Ấn độ Rabindranath Tagore nhé!

    TẶNG VẬT TÌNH YÊU – Lover’s Gift
    Vào vườn tôi chơi đi em.
    Thả bộ bên hoa nôn nóng áp vào nhau khi em lại gần.
    Thả bộ thong dong hay ngẫu nhiên dừng bước lúc cảm thấy vui vui,
    như hoàng hôn diệu kỳ chợt lóe rồi tan biến tức thì.
    Vì tặng vật tình yêu để lại thường bẽn lẽn, thẹn thùng,
    chẳng bao giờ nói tên mình.
    Âm thầm lướt qua bóng mát,
    tặng vật rắc gieo nguồn vui khôn tả.
    Hãy cầm lấy kẻo mãi mãi tay không.
    Nhưng, đừng quên tặng vật trao tay
    chỉ là bông hoa ẻo lả, ngọn đèn lung linh.

    Rabindranath Tagore
    (bản dịch của Đỗ Khánh Hoan)

    BÀI SỐ 28

    1. Đôi mắt băn khoăn của em buồn
    Đôi mắt em muốn nhìn vào tâm tưởng của anh.
    Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.
    Anh đã để cuộc đời anh trần trụi dưới mắt em,
    Anh không giấu em một điều gì.
    Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh.

    2. Nếu đời anh chỉ là viên ngọc,
    anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
    và xâu thành một chuỗi
    quàng vào cổ em.
    Nếu đời anh chỉ là một đóa hoa
    tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng,
    anh sẽ hái nó ra đặt lên mái tóc em.

    3. Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim
    Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó,
    Em là nữ hoàng của vương quốc đó
    Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu.

    4. Nếu trái tim anh là một phút giây lạc thú
    Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm
    Và em thấu suốt rất nhanh.
    Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau
    Nó sẽ tan ra thành lệ trong
    Và lặng im phản chiếu nỗi niềm u ẩn.

    5. Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu,
    Nỗi vui sướng khổ đau của nó là vô biên.
    Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó là trường cửu
    Trái tim anh cũng ở gần em như chính đời em vậy
    Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.

    Rabindranath Tagore

    • 11/10/2011 lúc 20:42

      Chị Mai: Hồi nhỏ em có đọc Lời Dâng (bản dịch Đỗ Khánh Hoan) mà chẳng hiểu 😀

    • Lãng Tử
      12/10/2011 lúc 15:59

      Chị Nguyệt Mai : Cám ơn chị đã chia sẻ 2 bài thơ tình của Đại thi hào , Thánh Sư – Gurudev – Rabindranath Tagore .
      Thơ tình của Rabindranath Tagore thì quả là rất thâm trầm ý nghĩa , thưởng thức thơ tình của ông , thì quả thật đòi hỏi phải có chút tư duy và trong không gian mang không khí sâu lắng , ngõ hầu chiêm nghiệm những gì mà Đại thi hào muốn giải bày trong lĩnh vực tình yêu …
      Bài số 28 , bản dịch của Đỗ Khánh Hoan , có lẽ ” đọng ” và hay hơn bản dịch của Đào Xuân Quý ở một vài từ …
      Nếu có trong tay bài số 29 , chị Nguyệt Mai có thể gõ chép chia sẻ cùng mọi người …được chứ chị ?

      • Lãng Tử
        12/10/2011 lúc 16:05

        Phay Van : Đại thi hào Tagore cũng là 1 họa sĩ tài danh . Cô rành về computer và internet hơn thế hệ chúng tôi ; vậy nếu có thể cô sưu tầm vài bức họa của ông , trưng lên cho mọi người cùng thưởng thức …, được chứ cô Phay Van ?

      • 12/10/2011 lúc 20:08

        Em tìm được có một bức này thôi bác ạ:

        Thêm hai bức tranh nữa:

        Sao em không copy được nữa. Bác Lãng Tử (và các bác có quan tâm tới họa phẩm của Tagore) xin bấm vào đây nhé. Cảm ơn các bác.

      • Mai
        12/10/2011 lúc 19:55

        Bạn Lãng Tử mến,
        Thân gởi tặng bạn bài số 29 của thi hào R.Tagore. Nói đến thi hào này là Mai lại nhớ đến một thời mới lớn. Dạo đó, thơ ông đã được mọi người nhắc đến nhiều lắm.

        BÀI SỐ 29

        Em yêu ơi, em hãy nói với anh đi
        Hãy nói với anh những lời em đã hát
        Đêm tối rồi. Sao đã lặn vào trong mây
        Gió thở dài qua kẽ lá
        Anh sẽ để tóc anh buông xõa
        Chiếc áo khoác màu xanh của anh
        sẽ bao bọc người anh như thể bóng đêm
        Anh sẽ ôm chặt đầu em trên ngực anh.
        Và ở đó, trong nỗi cô đơn ngọt ngào
        Anh sẽ thầm thì với tim em.
        Anh sẽ nhắm mắt lại và lắng nghe
        Anh sẽ không nhìn mặt em.
        Khi lời nói của em đã dứt
        chúng ta sẽ im lặng ngồi yên
        Chỉ có hàng cây thì thào trong bóng tối.
        Đêm nhạt dần. Ngày sắp hửng lên.
        Chúng ta sẽ nhìn vào mắt nhau
        Rồi lại tiếp tục đi trên những con đường khác biệt
        Em yêu ơi, em hãy nói với anh đi!
        Hãy nói với anh những lời em đã hát

        Rabindranath Tagore

      • Lãng Tử
        13/10/2011 lúc 15:09

        Phay Van : Cám ơn cô nhiều , một chủ nhà hiếu khách , lịch sự , tận tình , chu đáo , nhưng cũng đầy cái duyên….lém lỉnh !

      • Lãng Tử
        14/10/2011 lúc 05:52

        Vâng , trước 1975 quả là thơ của ông được nhiều người chú ý và tìm đọc , nhưng bây giờ thì chắc là …hiếm phải không chị .
        Cám ơn chị Nguyệt Mai nhiều nhé .

  14. 11/10/2011 lúc 18:53

    Các cụ xưa có câu :” Thùng rỗng kêu to ” , mình đã đọc ở đâu đó, thú thật cho đến từng này tuổi vẫn chưa hiểu hết câu nói đó.
    Sống với ” hào quang ” quá khứ là …

    • 11/10/2011 lúc 21:39

      Ý anh luôn đơn giản , Phay Van@ à. Nghĩa là màn tỏ tình đó được dàn dựng như … đóng phim (?) giá như cứ rụt rè trong ngõ vắng ( ngõ vắng đôi khi cũng xôn xao phải không ? ) và thì thầm …. :” … anh yêu em….. ” , hì, lúc đó trới đất quện vào nhau và lời tỏ tình chỉ có trời biết, đất biết và chúng nó biết ,…
      Không hiểu sao anh lại thích vậy !

    • Mai
      12/10/2011 lúc 20:11

      Bạn Trà ơi,
      Theo năm tháng cùng với văn hóa Đông Tây, việc tỏ tình cũng khác biệt nhau nhiều lắm. Thời ông bà cha mẹ của mình thì “cha me đặt đâu con ngồi đấy”, thậm chí còn có lệ “chỉ phúc giao hôn”. Vậy mà hôn nhân cũng đã vững bền và có những cặp vợ chồng rất hạnh phúc. Như trường hợp của nhạc sĩ Nguyễn Hiền.
      Thời của mình thì cũng còn nhút nhát lắm. Hồi đó vẫn còn là “Nam nữ thọ thọ bất thân”, nắm tay nhau cũng còn sợ… Cho nên một cử chỉ, một ánh mắt…cũng đã nói lên rất nhiều.
      Ngày nay thì đã khác nhiều rồi bạn nhỉ?

      • 14/10/2011 lúc 20:49

        Cảm ơn chị Mai@ đả chia sẻ, thú thực tôi vẫn còn ” phong kiến ” lắm trong chuyện … này !
        Cho đến bây giờ , nếu nhìn thấy nhười con gái dẹp thì tôi vẫn … ” bồi hồi ” lắm bác ạ.
        Nhưng hơn hết, có lẽ là những lời Cmt của bác đã làm ngắn hơn khoảng cách xưa – nay !
        ( Nhưng dù sao tỏ tình trong hoang vắng vẫn … phê hơn )
        Cảm ơn … Mai@ @ !
        Nếu không chê, xin được làm bạn với chị ?????

      • 14/10/2011 lúc 21:02

        Cảm ơn chị Mai@. đã chia sẻ. Ngay bây giờ tôi cũng rất …..sợ khi nắm tay người con gái …..
        Nếu được , tụi mình là bạn , được không ?

      • Công Thành
        15/10/2011 lúc 11:21

        Bác Trà : xin lỗi bác , cho phép tôi mạn phép xen vào , và hỏi bác một chút được chứ ?
        Đây là câu hỏi thân thiện , có tính cách tìm hiểu một nét suy nghĩ của người có lẽ cũng xấp xỉ tuổi với nhau , cùng thế hệ nhưng sống khác Miền , và cũng có lẽ …nhận thức về một vấn đề nào đó …hơi hơi khác nhau , vì vậy bác cho tôi hỏi thật câu này bác Trà nhé :

        Theo cá nhân suy nghĩ của Bác , thì bác nhận xét và đánh giá tiêu chuẩn như thế nào là : một người Con Gái Đẹp , và một người Phụ Nữ Đẹp ?

        Đây là câu hỏi mang tính nghiêm túc hỏi để tìm hiểu , rất mong bác phúc đáp , được chứ bác Trà ?

        Chúc bác luôn vui khỏe .

      • 15/10/2011 lúc 13:09

        Bác Công Thành@ kính :
        Tôi là người sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, sống và làm việc ở miền Nam ( Nam Bộ ) cho đến nay thì số năm sống ở miền Nam nhiều hơn số năm sống ở miền Bắc ( nhất là số năm đủ lớn để hiểu biết )
        Về câu hỏi của bác , thật tình khó quá, đây là câu hỏi dành cho một cuộc thi lớn , nhưng bác hỏi thì tôi cũng trả lời ( theo nhận thức cá nhân tôi ).
        Thứ nhất : cái đẹp nói chung nó phụ thuộc vào trình độ của người nhận xét ( chủ thể ) mỗi trình độ, mỗi tầng lớp và cả mỗi dân tộc đều có quan điểm đẹp khác nhau. Đơn giản một con nghiện có thể cho rằng con gái đẹp ( và cả phụ nữ ) chỉlà 3 số đo. Còn một giáo viên thì e rằng không hẳn thế !…
        Thứ hai : Người con gái đẹp , theo tôi ngoài việc phải xinh ( đẹp người ) còn phải đẹp nết ! Con gái xinh có thể buôn ma túy còn con gái đẹp thì không !
        Thứ ba : Người phụ nữ đẹp trước hết phải là người con gái đẹp cộng thêm các đức tình khác phải đẹp.
        Với nhận thức và quan điểm cá nhân, tôi vắn tắt như vậy, hi vọng đã chia sẻ được cùng bác. Nếu có gì không được mong bác niệm tình bỏ qua.
        trà hâm lại kính!

      • Mai
        15/10/2011 lúc 18:57

        Bạn Trà,
        Sao mà bạn khách sáo quá vậy? Khi vào trang nhà Phay Van hội thoại, thì tất cả đã xem nhau như là bạn rồi. Có phải vậy không?

      • Công Thành
        16/10/2011 lúc 11:40

        Bác Trà : Cám ơn bác đã vui vẻ và lịch sự phúc đáp 1 ý nhỏ muốn tìm hiểu của Công Thành nhé ! Tôi năm nay tròn 60 tuổi bác Trà ạ .
        Chúc bác và gia đình luôn vui khỏe , hạnh phúc …

  15. Nguyễn thị Nha Trang
    11/10/2011 lúc 20:38

    @ Phay Van & Hà Linh mến yêu ,

    Đúng vậy 2 em , bất cứ ai khi thưởng thức những tác phẩm của Saint Exupéry , cũng đều thẩm nhận được cái phạm trù khái niệm về tình yêu rộng lớn của ông ; vì vậy mà rất nhiều người hay lấy câu khái quát tình yêu rộng lớn của ông để diễn đạt , bày tỏ , hoặc minh họa cho lập trường và quan điểm của mình :

    * ” Khi hai người yêu nhau , họ không nhìn nhau , mà họ cùng nhìn về một hướng ”

    À …, nhân chủ đề của entry ” Lời tỏ tình vang dội ” , và nhân chị em mình nói đến Saint Exupéry ; Ông nhà văn Saint Exupéry này cũng có 1 câu chuyện …” tỉnh tò ” … cũng rất ư là đặc biệt và độc đáo với nữ họa sĩ Consuela người Argentina !
    Hà Linh và Phay Van , hai em biết câu chuyện tỏ tình độc đáo này của ông chứ ?

    • Nguyễn thị Nha Trang
      11/10/2011 lúc 21:05

      Ngày…xửa….ngày….xưa…..có một…
      À ….mà …Hà Linh…đâu ..? Hà Linh ….ơi….
      Chờ tí nha …Phay Van…!

      • 12/10/2011 lúc 07:35

        Chị Nha Trang: hihi, tò mò quá em google search luôn và copy về đây chị ơi. Cảm ơn chị đã giới thiệu nhé.

        Sự tỏ tình độc đáo

        Năm đó (1930), Saint – Exupery vừa chẵn 30 tuổi, đang là Trưởng đoàn phi công Pháp hoạt động ở Buenos Aires (Argentina). Nhiệm vụ chính của ông là phụ trách việc chuyển thư giữa Nam Mỹ và châu Âu.

        Một ngày đầu tháng tư, theo chân một người quen, ông đến dự buổi họp thân mật ở Câu lạc bộ Nghệ thuật Armigos del Arte. Buổi họp có mặt khá đông đủ các nhân vật đại diện cho giới trí thức, quý tộc ở Argentina, trong đó có những mệnh phụ phu nhân xinh đẹp.

        Với vóc dáng cao to, làn da dạn dày sương gió, kèm với cách ăn vận lịch sự, Saint – Exupery đã thu hút được nhiều cặp mắt dồn về phía mình. Chỉ duy có một phụ nữ trẻ, gương mặt đượm vẻ u sầu là lơ đãng, như không biết tới sự có mặt của ông.

        Saint – Exupery chủ động bước lại gần người phụ nữ, lịch thiệp cúi chào. Người phụ nữ chỉ thoáng gật đầu, không ra ý muốn bắt chuyện. Người bạn đi cùng Saint – Exupery thấy vậy vội bước tới, giới thiệu hai người với nhau: “Đây là Consuela, nữ họa sĩ trẻ đồng thời cũng là hoa khôi của kinh thành Buenos Aires đấy”.

        Không chờ ông nọ giới thiệu tiếp, người phụ nữ trẻ đột ngột đứng dậy, nói: “Thành thật xin lỗi các vị, bây giờ tôi phải về vì có việc gấp”.

        Giờ thì đến lượt Saint – Exupery thể hiện vai trò của mình. Ông đưa tay ấn vai Consuela, buộc cô ngồi xuống ghế và nói:

        – Chị không thể về!

        Người phụ nữ hết sức bất ngờ trước cử chỉ mạnh mẽ, có phần bất nhã của Saint- Exupery:

        – Thực tình là đến giờ, tôi chưa được biết ông là ai?

        – Tôi là phi công Saint – Exupery – Nhà văn nổi tiếng nước Pháp tự giới thiệu – Tôi được anh bạn Cremienx đây giao cho nhiệm vụ quan trọng: ít phút nữa, tôi sẽ chở chị cũng các quý khách trong câu lạc bộ bay trên bầu trời Buenos Aires để ngắm nhìn toàn cảnh thành phố xinh đẹp này. Nếu chị ra về bây giờ thì chuyến bay sẽ giảm đi rất nhiều thi vị. Xin chị vui lòng chờ một chút nữa thôi, xe của tôi sẽ đến đón chị cùng mọi người ra sân bay. Sau khi dạo một vòng trên bầu trời, bấy giờ chị muốn chia tay chúng tôi cũng chưa muộn.

        Người bạn của Saint – Exupery nghe vậy vội nói thêm:

        – Đúng đấy Consuela ạ. Chị không nên để một nhà văn lớn của châu Âu phải thất vọng.

        Sau này, trong cuốn hồi ký có nhan đề “Hồi ký của hoa hồng”, Consuela đã thuật lại chi tiết chuyến bay “kinh hồn” này của mình như sau:

        “Mặc dù tôi thích được ngồi với mọi người ở phía sau, song Saint – Exupery nhất quyết buộc tôi phải ngồi nơi buồng lái, ở chỗ dành cho… lái phụ. Khi máy bay cất cánh, tim tôi thắt lại. Tai ù đi. Mặt tái mét. Saint – Exupery thấy vậy nghiêng mặt hỏi tôi:

        – Chị có sao không?

        – Không sao! Dẫu gì thì đây cũng là lần đầu tiên tôi ngồi ở vị trí này.

        Saint – Exupery nâng độ cao rồi đặt một tay lên đầu gối tôi, đoạn đột ngột “ra lệnh”:

        – Em hôn tôi đi.

        Tôi phản đối tức thì:

        – Này ông Saint – Exupery, chúng ta chỉ vừa mới quen nhau. Mà, như ông biết rồi đấy, ở xứ này, người ta chỉ làm việc ấy khi đã biết rõ về nhau. Chưa kể tôi còn là một góa phụ. Chồng tôi mất chưa được bao lâu.

        Anh cắn môi suy nghĩ. Một lát, anh lên tiếng:

        – Nếu em không hôn tôi, tôi sẽ đâm máy bay xuống đất.

        Tôi rất bực:

        – Phải chăng đây là một kiểu ép buộc phụ nữ? Với tôi, nó không đem lại kết quả gì đâu. Xin ông vui lòng hạ cánh ngay để chúng tôi về.

        – Vậy thì tôi lao máy bay xuống đất đây!

        – Cứ việc!- Tôi nói rắn.

        Im lặng khá lâu, rồi anh khẽ khàng lên tiếng:

        – Hẳn vì em thấy tôi xấu trai quá phải không?

        Tôi liếc nhìn sang, thấy hai hàng nước mắt giàn giụa trên má anh. Tự dưng cơn bực bội tiêu tan, tôi nhoài người hôn lên má anh. Ngay lập tức, anh quàng tay ôm cổ tôi rồi hôn nồng nhiệt. Hình như máy bay chao đảo mạnh vì tôi nghe có tiếng người xôn xao phía sau buồng lái. Có tới mấy lần như vậy, hễ anh hôn tôi nồng nhiệt, máy bay lại chao đảo và tiếng người phía sau lại kêu la khẩn thiết…

        Khi máy bay hạ cánh, mặt ai nấy đều cắt không còn giọt máu. Riêng Saint – Exupery thì lanh lẹ bế tôi ra xe, rồi nổ máy đưa tôi về chỗ nghỉ của anh.

        Chúng tôi đã làm lễ kết hôn vào cuối năm ấy”.

        Mặc dù đến với nhau qua một pha “rùng rợn” như vậy, song mối quan hệ giữa người đẹp Buenos Aires và nhà văn tài danh của nước Pháp đã trở nên khăng khít và kéo dài tới 14 năm, cho đến ngày chiếc máy bay của ông bị bắn rơi năm 1944.

        Để tưởng nhớ người chồng tài ba, sau này, Consuela đã cho dựng tượng Saint – Exupery nơi vườn nhà. Dưới chân tượng, bà cho trồng những khóm hồng Argentina bốn mùa khoe hương sắc. Và những khi buồn, người phụ nữ đa cảm này thường ngồi dưới chân tượng, hoặc để ngắm hoa hoặc để đọc lại những cuốn truyện tuyệt vời của Saint – Exupery.
        (nguồn)

    • hth
      12/10/2011 lúc 08:38

      Thay mặt các bạn ở đây ( thay mặt luôn đảng và nhà nước ) cảm ơn đ/c Phay Van đã sưu tầm câu chuyện rất hay trên đây. Tôi tin rằng công lao của đ/c sẽ được đánh giá đững mức và ghi nhận sâu sắc! Hết!

    • Trần thị Bảo Vân
      12/10/2011 lúc 13:20

      Chị Phay Van : vào nhà chị đọc bài rồi đọc còm thấy vỡ ra nhiều cái thật hay và vui , chẳng hạn như biết thêm cái màn tỏ tình táo bạo đến chết người của ông Exupery mà chị sưu tầm này . thật sự Bảo Vân nghĩ chắc có lẽ nhiều bạn trẻ như em , chưa được biết những câu chuyện thế này .
      cám ơn chị .

    • 12/10/2011 lúc 15:59

      dạ, chị Nha trang ơi, em đây, đang ho khù khụ, sốt nóng đây..

    • hth
      12/10/2011 lúc 16:17

      @Phay Van: ơ… thế không có “nhiệt liệt” với “muôn năm” à?
      ——————–
      Không, chỉ tới đó thôi. Nhiệt liệt với hoan nghênh thì đ/c HL bảo để đ/c ấy hô, nhưng chắc ho quá nên… quên! 😀

    • Mai
      12/10/2011 lúc 19:36

      Cám ơn Nha Trang và Phay Van về câu chuyện tỏ tình tuyệt vời của nhà văn Saint Exupéry với nữ họa sĩ Consuela. Thật lãng mạn và độc đáo phải không các bạn?

      • Nguyễn thị Nha Trang
        12/10/2011 lúc 21:06

        @ Nguyệt Mai & Phay Van mến yêu ,

        Wow …! Phay Van giỏi và nhanh thật ! đúng câu chuyện ” tỉnh tò ” độc đáo này rồi đó em !
        Cách đây 2 năm Nha Trang có biết …mạng miết…gì đâu ! câu chuyện này là do con bé đầu của Trang sưu tầm chép lại trong sổ , và nó kể lại cho Trang cùng cả nhà nghe đó ! nay nhân nhắc đến Saint Exupéry , Trang nhớ ra… tính lấy sổ của con gõ chép kể lại…ai ngờ Phay Van…..” cướp công ” …luôn…hi..hi..

      • Nguyễn thị Nha Trang
        13/10/2011 lúc 20:44

        @ Phay Van : “…cm…”

        cờ…dzăn…mờ.., hay …cờ…thị…mờ…, là cái….quái quỷ dzì dzậy….em !!!! hi..hi…

      • Nguyễn thị Nha Trang
        14/10/2011 lúc 21:28

        @ Phay Van mến yêu ,

        Tối nay bật máy , đọc cái comment này của em , chị cố lục lọi ký ức xem có gặp ” thành ngữ ” …này ở đâu chưa…, nhưng thật tình suy nghĩ mãi mà chẳng ra , đơn giản vì chị chẳng biết nghĩa của nó là…mô tê …gì cả !!! hi..hi..
        Thật lòng mà nói , thì trước 1975 , không dám khẳng định nhiều người , nhưng nhóm bạn bè của chị – khoảng 40 đứa cả nam và nữ – , thì hầu như các từ mang tính chất : cách mạng , cộng sản , vô sản , đấu tranh giai cấp….hay gì gì đó…, hầu như rất mơ hồ với bọn chị , chính trị là cái gì đó của… ai ai…, chứ học sinh hay giáo chức như chị thì không hề dính dấp đến , và chị hầu như cũng rất vô tư tự nhiên….đâu có cần tìm hiểu ba cái chuyện đó làm gì đâu !!! Chỉ có Tết năm Mậu Thân 1968 , thì lần đầu tiên chị mới biết…người cs là…người như thế nào thôi ! vì năm ấy cs chết nhiều lắm , và xác của họ được chở đem tới vườn bông Nha Trang , và chị có đi xem…cs…!
        Còn bây giờ thì thôi khỏi nói…chị rành tới …tổ tông…của ” mấy cha nội ” …này rồi…em ơi…!

      • 15/10/2011 lúc 12:04

        Chị Nha Trang: Thành ngữ này liên quan đến cuộc CM hồi tháng 8/1945 tại Hà Nội. Còn ai cướp thì chị biết rồi mà? 😀

        (Em đọc được ý nghĩa thành ngữ này trong một bài viết- không nhớ rõ nguồn là Văn hay Phổ Thông gì đó)

    • Mai
      12/10/2011 lúc 19:39

      Hà Linh yêu mến,
      Ráng nghỉ ngơi và uống thuốc cho mau hết bệnh nghe em.
      Nghe em bệnh, chị lo lắm đấy.

    • Nguyễn thị Nha Trang
      12/10/2011 lúc 20:02

      @ Hà Linh mến yêu ,

      Ui….chết…, sao thế ! Cảm sốt nặng hở em ? lại còn ho khù khụ …ôi chao , mấy cô trẻ là hay ỷ sức lắm đấy …! à…như vậy chắc là hậu quả của ” Tôi lại về miền núi non ” , ” Ban mai ở vùng núi “…rồi chứ gì !
      Chú ý thuốc men vào em yêu ! à…cảm sốt hay lây lắm đấy… chú ý 2 cháu CS và TC cùng anh chàng của em đó nghe…!
      Hãy thật sự tĩnh dưỡng nhen , đừng cố làm việc nhiều …., mong em mau lấy lại sức khỏe …để cùng 888…nha , em yêu…

    • Nguyễn thị Nha Trang
      12/10/2011 lúc 21:33

      @ hth : ” …đánh giá đững mức … ” …là …đánh giá… dzì dzậy…hth… !!!?

    • hth
      13/10/2011 lúc 09:30

      ” …đánh giá đững mức … ” …là …đánh giá… dzì dzậy…hth… !!!?
      —————
      @Chị Nha Trang: A, cái này có lẽ do bọn xấu thực hiện ý đồ . . . không tốt, hay là lỗi tay đánh máy nhỉ??? Nhưng chắc chắn là lỗi khách quan chứ không phải chủ quan đâu nhé! 😀

  16. Mai
    12/10/2011 lúc 20:14

    Nha Trang và các bạn yêu mến,
    Mai gởi tặng các bạn nhạc phẩm “Ảo Ảnh” của Y Vân qua giọng ca Thanh Thúy.

    • Nguyễn thị Nha Trang
      12/10/2011 lúc 21:14

      @ Nguyệt Mai thân quý ,

      Cảm ơn bồ tèo nhiều nha…! Cứ vậy mà…làm …nhen ! Mỗi entry Nguyệt Mai và Phay Van …ít nhất… mỗi bạn phải gắn 2 clip nhạc vào , cho nó rôm rả và…lãng mạn !
      Chúng ta cố gắng tạo cho ngôi nhà thân yêu này…một nét gì đó đặc biệt…chút chút …nha…
      Riêng Trang thì các khoản này…đành chịu…dựa cột…! trọng trách…” Quốc Gia ” …giao cho 2 bồ tèo đó…!

      • Mai
        12/10/2011 lúc 21:42

        Đây nè, Nha Trang mến yêu, Mai mạn phép thay mặt “anh chàng” tặng bạn và tất cả các bạn trên trang nhà Phay Van bài hát “Thương hoài ngàn năm” do Khánh Ly hát nhé.

      • 13/10/2011 lúc 09:40

        Chị Mai: dạ, cảm ơn chị thật nhiều.
        À còn Thư Quán Bản Thảo mà chị giới thiệu em thấy hơi giống Văn, Văn Học, Phổ Thông… ngày xưa. Thích quá chị ạ.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        12/10/2011 lúc 22:31

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Ôi chao …! mong ước gì được nấy ….Cảm ơn Mai thật nhiều , Trang đang nghe các bản nhạc Mai gởi đây…., quả là Mai xuất hiện trở lại , thì y như là nhà… rộn rã nhưng ắp đầy không khí trang nhã hết sức…Vui lắm Mai ơi… bảo sao hàng đêm mà không nhớ cho được cơ chứ…!

      • Mai
        13/10/2011 lúc 05:34

        Nha Trang thân yêu,
        Tình cờ Mai được xem clip này nên Mai gởi tặng riêng cho Nha Trang và “anh chàng” đó nha. Hy vọng Nha Trang sẽ yêu thích bài hát “Chuyện Hẹn Hò” của cố ca nhạc sĩ Nhật Trường.- Trần Thiện Thanh.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        13/10/2011 lúc 20:23

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Mai ơi.., sự đồng cảm đến tinh tế của Mai làm Trang thấy ấm áp lạ…!
        Cảm ơn Mai với clip nhạc Mai ưu ái gởi tặng riêng bọn mình nha .
        Phải nói thế hệ chúng ta , ngoài những nhạc phẩm bất hủ của các nhạc sĩ tài hoa Phạm Duy , Đoàn Chuẩn – Từ Linh , Trịnh Công Sơn….., thì những bản nhạc tình nhẹ nhàng , mượt mà…thế này , khi nghe đúng vào thời điểm của tâm trạng …thì quả thật là mang mác nhiều kỷ niệm …!
        Nguyệt Mai biết không , bọn mình hồi đó quen nhau , mình hay chơi ..lí lắc , cho anh chàng ….leo cây…nhiều bận ! cứ lâu lâu hẹn…rồi giả đò …” làm cao ” nêu lý do…không đến ! hi..hi..
        Có bận anh chàng gởi cho mình một hộp quà thật….” bự “…, món quà gói thật công phu…, Trang đi dạy về bà chị giao lại , bảo của anh chàng gởi…, vào phòng hấp tấp mở ra …Mai biết trong đó là cái gì không….?

        * Một cánh hồng , và …4 câu thơ…của Hồ Dzếnh !!!

        Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé
        Để lòng buồn anh dạo bước quanh sân
        Ngó trên tay thuốc lá cháy lui dần
        Anh khẽ nói …Gớm , sao mà nhớ thế !

        Vì vậy bản nhạc này Nguyệt Mai gởi tặng bọn mình , đã gợi lại bao kỷ niệm một thời…” thật đáng ghét ” !
        Bọn mình cảm ơn Nguyệt Mai nhiều lắm lắm nha ! à…, anh chàng cũng đọc comment của Mai , rồi đọc comment của mình , Ổng…cười cười….rồi nói : ” cái chị Mai này sao mà …tâm lý thế không biết ! “

      • Nguyễn thị Nha Trang
        13/10/2011 lúc 20:33

        @ Phay Van mến yêu ,

        Thế thì em dẫn link bài : ” Ngôn ngữ ngậm ngùi – của Lê Hữu “

        Để giới thiệu một vài nét …cho mọi người …tham khảo…cho vui đi !

      • Mai
        14/10/2011 lúc 05:40

        Nàng Phay yêu quý,
        Chị cũng rất thích đọc TQBT em ạ. Cô em của chị có nhận xét rất tinh tế. Một số cây bút của TQBT ngày xưa đã cộng tác với các tạp chí Văn, Văn Học, Bách Khoa, Khởi Hành, Ý Thức, v.v…

      • Mai
        14/10/2011 lúc 05:44

        Nha Trang thân mến,
        Mai vui lắm. Vì chỉ với một clip nhạc, Mai đã đưa hai bạn trở về thời “thật đáng ghét “. Ui chao, chỉ nghĩ đến cảnh hai bạn cùng bồi hồi cảm động là Mai thấy “đáng đồng tiền bát gạo rồi”, hi hi… 🙂

  17. Mai
    12/10/2011 lúc 21:34

    Các bạn yêu mến,
    Vào trang nhà của BS Đỗ Hồng Ngọc, Mai đọc được bài viết này của Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, thấy hay quá, nên đã mạn phép “rinh” về nhà Phay Van để mọi người cùng đọc. Bài này đã được in trong cuốn “Gió heo may đã về” của BS Đỗ Hồng Ngọc (xb 1997)

    Áo xưa dù nhàu

    “Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau”. Đó là lời trong bài hát Hạ Trắng của tôi. Bạc đầu có phải đã chớm già không. Theo tôi, bạn Đỗ Hồng Ngọc ạ, đó chỉ là thay đổi một màu tóc. Trời đất có bốn mùa. Con người cũng có những mùa riêng của nó. Hết mùa Đông, thiên nhiên trở lại mùa Xuân. Tôi cũng nghĩ như thế, con người có trái tim biết chìu chuộng và yêu thương cuộc đời cũng sẽ có lại những mùa xuân. Mùa Xuân là bất tận đối với thiên nhiên và của cả nhân loại. Đừng bao giờ ngại ngùng nói với đời riêng chung là tôi còn rất trẻ. Sống trong cùng thời đại, có cùng một ngôn ngữ, một phong tục tập quán, theo tôi, nói với một người trẻ, tôi già rồi em ạ là một điều vô lễ. Hãy mạnh dạn nói rằng: Tôi với em là hai kẻ đồng hành trong cuộc đời này. Sống trong cùng thơì đại, tôi nghĩ rằng, không có già không có trẻ. Nếu không thì làm sao cảm thông nhau được. Tất cả mọi người là bạn dù đó là con của bạn đi nữa. Nếu cuộc đời này ai cũng nghĩ rằng mọi ngưòi đều là bạn của nhau chắc là cuộc sống sẽ thêm da thêm thịt đẹp đẽ biết bao nhiêu. Đây có thể chỉ là giấc mơ riêng của tôi nhưng trong đời sống tôi đã nhiều lần thấy giấc mơ ấy có thực. Cái biên giới giữa tuổi chớm già và tuổi trẻ chỉ là một ước lệ mà nghìn năm trước đã bịa ra. Cái khuôn phép ấy đã làm cho thế hệ này và thế hệ kia có những ngăn cách không cần thiết và từ đó đã làm cho cuộc đời buồn tẻ hẳn đi. Tôi cho rằng cách xử thế như vậy là thiếu lòng nhân ái. Có những thứ tôn ti trật tự cần giữ gìn nhưng cũng có những thứ tôn ti cần xoá bỏ. Xoá bỏ để cuộc đời trở nên thân ái hơn. Yêu thương nhau ai mà không mơ ước. Tóc trắng tóc xanh đáo cùng cũng chỉ một màu hư vô mây nước trong trời đất mà thôi.

    Trịnh Công Sơn

    • Nguyễn thị Nha Trang
      13/10/2011 lúc 21:40

      Nguyệt Mai ơi , Thế thì Nguyệt Mai gắn clip nhạc phẩm Hạ Trắng với giọng hát Khánh Ly vào luôn …cho sinh động bài viết trong comment này của Nguyệt Mai đi .

      À…, Nguyệt Mai ơi ! Bất chợt Trang lại nhớ bản nhạc :

      ” Huyền sử ca một người mang tên Quốc ” ( Trang lại quên tên tác giả )

      Nguyệt Mai tìm được chứ ?

      • Mai
        14/10/2011 lúc 01:09

        Nha Trang yêu mến,
        Thể theo lời yêu cầu của Trang, bây giờ Mai mời trang nghe “Hạ Trắng” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn với tiếng hát Khánh Ly

        và bài hát “Huyền sử ca một người mang tên Quốc” của nhạc sĩ Phạm Duy với tiếng hát của cố ca sĩ Duy Khánh nhé!

      • Công Thành
        14/10/2011 lúc 11:58

        Chị Nguyệt Mai và Chị Nha Trang : Quả là lâu lắm rồi mới nghe lại bản nhạc ” Huyền sử ca một người mang tên Quốc ” này !
        Cám ơn 2 chị , người đề nghị người đáp ứng giới thiệu bản nhạc , bản nhạc một thời đã được nhiều thế hệ trước 1975 nghe thích và xúc động . Chắc có lẽ bây giờ thì bản nhạc này rất ít người biết đến .
        Công Thành có một đề nghị nhỏ , chắc chị Nguyệt Mai vui lòng giúp chứ , đó là :

        Theo tôi , với giọng ca của cố ca sĩ Duy Khánh hát bản nhạc này , thì chưa lột tả được cái hồn nội dung bản nhạc , trước đây khoảng 4,5 năm , Công Thành có đến chơi nhà người bạn , được anh ấy mở cho nghe bản nhạc này , lần đầu là Duy Khánh , và lần sau là ca sĩ Mạnh Đình …, với cá nhân tôi , thì giọng hát của Mạnh Đình lột tả ..” thấm “…ghê lắm !
        Vậy , nếu không có gì là phiền , chị Nguyệt Mai có thể gởi thêm bản nhạc này qua giọng hát của ca sĩ Mạnh Đình…, được chứ chị Nguyệt Mai…?
        Thành thật cám ơn chị trước nhé .

      • Mai
        14/10/2011 lúc 17:30

        Công Thành thân mến,
        Theo yêu cầu của bạn, Mai post thêm ” Huyền sử ca một người mang tên Quốc” do ca sĩ Mạnh Đình hát nhé.
        Enjoy!

      • Nguyễn thị Nha Trang
        14/10/2011 lúc 20:44

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Cảm ơn Mai nhiều nhiều nha , và cũng cảm ơn anh Công Thành đã đề nghị Nguyệt Mai thêm vào 1 clip nữa .
        Nguyệt Mai và anh Công Thành ơi , không biết các bạn khác thì cảm tưởng thế nào , vì mỗi người có một cách cảm thụ riêng , Nha Trang luôn tôn trọng điều ấy ! Với cá nhân Nha Trang , thì với bản nhạc này , Trang đồng thuận với ý cảm nhận của anh Công Thành : Mạnh Đình hát ” thấm ” hơn Duy Khánh , vì lẽ Duy Khánh chất giọng diễn đạt bản nhạc này hơi….” kéo nhựa quá ” !
        Vâng , anh Công Thành nói đúng , có lẽ bản nhạc này bây giờ ít người biết đến , bởi lẽ Ns Phạm Duy viết để ca ngợi riêng Phạm Phú Quốc , người phi công anh hùng đã ném bom Dinh Gia Long thời Đệ Nhất Cộng Hòa . Có hiểu rõ về giai đoạn lịch sử của câu chuyện này thì ta mới thấy cái hay và cái hồn của bản nhạc , vì không phải đương không mà một Ns tài danh như Phạm Duy lại chấp bút sáng tác và đặt tựa đề rất…thăng hoa :

        ” Huyền sử ca một người mang tên Quốc ”

        phải không anh Công Thành và Nguyệt Mai !

      • Công Thành
        15/10/2011 lúc 10:26

        Chào buổi sáng chị Nguyệt Mai : Cám ơn chị nhiều về clip nhạc chị gởi đến mọi người với giọng hát của ca sĩ Mạnh Đình . Chúc chị luôn vui khỏe !

      • Công Thành
        15/10/2011 lúc 10:38

        Chị Nha Trang : Vâng , ý kiến chị rất xác đáng về bản nhạc này , Công Thành tôi đồng thuận với ý chị nêu .
        Xem clip Duy Khánh hát với nhiều hình ảnh về binh chủng Không Quân oai hùng , thật là nhớ nhiều về những ngày thật đẹp… của quá khứ chị nhỉ !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        15/10/2011 lúc 20:57

        @ Phay Van : Ủa…! nguyễn ái quốc …là ai dzậy em ?

      • 16/10/2011 lúc 16:32

        Chị Nha Trang: chị hỏi giống em quá 😀

        Hồi sau 1975 đời sống người dân cơ cực. Xóm em có một em trai ăn cắp con gà bị người ta bắt được. Ông chủ nhà hỏi (trước sự bao vây chứng kiến của cả xóm): Mày tên gì? Con ai? Chú bé này trả lời: Cháu tên Nguyễn Ái Quốc, con ông xxx. Cả vòng vây những người hàng xóm hiếu kỳ bật cười ồ thích thú. Mỗi mình em không cười, vì không biết NAQ là ai 😀

      • Nguyễn thị Nha Trang
        15/10/2011 lúc 21:04

        @ Công Thành : Chào Anh !

        Vâng , Nha Trang định nói cảm nhận của mình như thế , về hình ảnh trong clip mà ca sĩ Duy Khánh hát , không ngờ anh lại nêu trước… và đúng ý của Nha Trang !
        Luôn vui anh Công Thành nhé …

    • Mai
      14/10/2011 lúc 01:11

      Em có nhận xét rất tinh tế, nàng Phay ạ!

    • Mai
      15/10/2011 lúc 18:48

      Cô em của chị cứ mãi khiêm nhường đó thôi. Chị không đọc sách nhiều bằng chị Nha Trang và em đâu.

    • Nguyễn thị Nha Trang
      15/10/2011 lúc 21:11

      @ Nguyệt Mai & Phay Van yêu quý ,

      Hai người chơi hay à nhen…! Hai người… ” tâm tình “…riêng , mắc mớ gì lôi…Trang già này….dzô dzậy …!

  18. Nguyễn thị Nha Trang
    12/10/2011 lúc 22:15

    @ Phay Van và các bạn ơi ,

    Nha Trang vừa đọc xong bài này ở nhà Bs ngoc , mời các bạn vào Google đọc xem sao :

    ” Bs ngoc : Tại sao Việt Nam nghèo hèn ? “

  19. 13/10/2011 lúc 07:30

    Chúc mừng khởi điểm ban đầu ấn tượng và mong sao hai bạn trẻ tiếp tục có những “màn yêu” thương chung thuỷ mãi mãi về sau!

  20. 13/10/2011 lúc 11:55

    Cách đây mấy năm ở HN cũng có một màn tỏ tình bằng cách kết một hình trái tim rất lớn bằng hoa trên bãi cát sông Hồng, gây xôn xao trong dư luận và nhất là trong giới trẻ. Rồi sau cũng có một vài kiểu tỏ tình khá ồn ào khác, tạo nên nhiều tranh luận. Riêng tôi thì nghĩ rằng tuổi trẻ nên làm và nên được phép làm những gì mới mẻ, miễn là không gây hại tới ai.
    Xem clip cầu hôn này thấy rất cảm động, nhưng cảm động nhất là vì có những người đã tham gia vào màn cầu hôn này một cách nhiệt tình, chân thành, không vụ lợi. Có những người bạn như vậy xung quanh, thật là đáng sống.
    (Mấy hôm nay tự nhiên vào WP rất khó, nên cũng rất khó còm)

  21. Công Thành
    13/10/2011 lúc 15:59

    Mỗi thế hệ cũng như mỗi cá nhân có cách nhìn , và cách đánh giá khác nhau về một hiện tượng nào đó xảy ra , nhất là về vấn đề văn hóa , đạo đức ! và trong chừng mực nào đó , cách đánh giá của từng cá nhân , cũng nói lên trình độ cảm nhận văn hóa của người ấy , cũng như lối sống của người ấy !
    Theo cá nhân tôi , thì nội dung clip cầu hôn này rất đáng được khuyến khích và ủng hộ , vì xem và suy nghĩ kỹ một chút , ta thấy nó cũng mang tính trình độ và văn hóa thẩm mỹ đấy chứ , không có gì là thô thiển và kệch cỡm , trái lại nó mang đến niềm vui hạnh phúc đến cảm động …, hơn nữa có một chi tiết củng cố thêm cho sự khuyến khích và ủng hộ , đó là : nơi diễn ra nằm trong khuôn viên 1 trường ĐH nổi tiếng , chắc chắn là có sự đồng ý của BGH nhà trường , và đặc biệt là song thân , họ hàng … của cả chàng trai và cô gái đều nhiệt tình tham gia ủng hộ …
    Vì vậy bài viết mang tính chất thông điệp : Tự Do , Dân Chủ …trong tình yêu , gởi đến giới trẻ VN , là đúng và hợp lý !

    • 14/10/2011 lúc 15:07

      Dạ, quan điểm của bác Công Thành rất thoáng. Cảm ơn bác.

  22. Nguyễn thị Nha Trang
    13/10/2011 lúc 22:08

    Nhân chủ đề tình yêu đôi lứa , Nha Trang chia sẻ đến các bạn 2 mẫu chuyện ngăn ngắn của 2 tác giả :

    1/ ĐÀN ÔNG

    Tôi và anh đều có máu văn chương . Anh bảo tôi viết bài dự thi …kể chuyện mối tình đầu của mình đi .
    Tôi hỏi anh : Viết thật hay hư cấu ?
    Anh bảo : Viết thật , thì chỉ hay với mình thôi , phải thêm vào một chút xíu ngọt ngào và thơ mộng nữa chứ…
    Ngày hôm sau , tôi đưa anh bản nháp . Anh đọc xong….lặng yên….không bình phẩm gì…như mọi lần .
    Anh….Ghen…!

    ( Ngọc Bích Hạnh )

    2/ VỢ CHỒNG

    Mỗi lần đi du lịch , anh hay bật cười vì tính nhát gan của chị .
    Xe qua đèo : sợ !
    Lên núi cao : sợ !
    Biển sóng lớn : sợ !
    Những lúc ấy , anh lại ôm chị vỗ về :
    – Đừng sợ , có anh đây , em hãy can đảm lên nào…!
    Công ty phá sản ! Từ cương vị giám đốc , anh quay về với hai bàn tay trắng ! Anh hốc hác suy sụp ! Chị dịu dàng ôm anh vào lòng , xoa xoa mái tóc :
    – Đừng tuyệt vọng , anh còn có em mà …., Hãy can đảm anh nhé..!

    ( Tùy Nghi )

    • Mai
      14/10/2011 lúc 01:22

      Trang ơi,
      Về câu chuyện thứ nhất thì Mai biết đó là sự thật. Bởi vậy, Mai luôn cảm ơn ca sĩ Thái Hằng. Nhờ bà không ghen, nên nhạc sĩ Phạm Duy mới sáng tác được nhiều tình khúc thật hay.

      • Nguyễn thị Nha Trang
        14/10/2011 lúc 22:42

        @ Nguyệt Mai ơi ,

        Mai hoạt động trong lĩnh vực Văn Hóa , Văn Học Nghệ Thuật …, ít nhiều chắc là biết nhiều chuyện….hậu trường tình cảm …của Ns Phạm Duy , nếu không có gì là…” quá đáng xâm phạm đến đời tư của Ns ” …, thì Mai chọn lọc xem có thể kể chia sẻ với mọi người một vài câu chuyện…tình …độc đáo của Ns Phạm Duy….” đa…đào ” …này được chứ…! hi..hi..

    • Mai
      15/10/2011 lúc 18:30

      Nha Trang thân mến,
      Trước hết cần phải đính chính: Mai không phải là người “hoạt động trong lĩnh vực Văn Hóa , Văn Học Nghệ Thuật”, nên chẳng làm sao mà biết được “nhiều chuyện….hậu trường tình cảm …của Ns Phạm Duy”.
      Sở dĩ Mai biết được đôi chút về nhạc sĩ này là do hồi trước năm 1975, Mai có đọc cuốn “Phạm Duy còn đó nỗi buồn” của Tạ Tỵ. Sau này Mai vào web của nhạc sĩ và đọc cuốn Hồi Ký của ông (hồi đó ông post trên trang nhà phamduy.com).
      Thôi thì bây giờ Mai copy một đoạn trong bài báo này mà Mai tìm thấy sáng nay để bạn đọc cho vui nhé:

      “Phạm Duy bảo, ông không bao giờ nghĩ mình đã già, lúc nào cũng thấy mình là chàng trai 19. “Ông trời chưa bắt tôi đi chầu tổ tiên, ông ấy còn cho tôi sống ngày nào thì tôi cứ tự do mà vui chơi, tự do yêu người, yêu đời” – Phạm Duy cười, những lọn tóc trắng như cước bay bay dưới làn gió tỏa ra từ quạt máy.

      Rất thoải mái, Phạm Duy trải lòng: “Tôi kính trọng đàn bà với tư cách người khác giống. Tôi cho rằng, đàn bà là mẹ đẻ cuộc đời. Nếu cuộc đời mà không có người đàn bà thì không còn gì nữa. Lúc tôi còn trẻ hơn bây giờ, đi đường thấy người đàn bà đẹp, tôi cứ chạy theo nhìn. Người ta quay lại hỏi tôi có phải Phạm Duy không thì tôi đáp là có, chứ tôi không bao giờ đi khoe. Tình yêu của tôi với người ta không phải lúc nào cũng là thứ tình yêu xác thịt mà yêu một cách hết sức tinh thần, cảm thông được cho nhau”. Tất nhiên ông chẳng dám khoe, nhưng khi vợ biết, ông cũng chẳng giấu diếm chuyện yêu của mình – thứ tình cảm mà ông bông đùa – “nói theo cách nhảm nhí là ngoại tình”. Phạm Duy tự nhận, ông chẳng có lỗi gì, vì ông chẳng bao giờ bỏ vợ đi theo người tình. “Nếu tôi không có tình yêu cụ thể là một người tình, tôi không sáng tác được nữa. Cứ bắt tôi dành hết tình cảm cho vợ, tôi không còn là nghệ sĩ nữa, tôi chỉ là người đi bán nước mắm thôi” – Phạm Duy bào chữa.

      Vợ ông – chị gái nữ ca sĩ Thái Thanh – cũng hiểu như vậy và để ông tự nhiên, luôn tự nhủ mình bằng câu: “Cưới chồng nghệ sĩ thì không nên ghen”. Hầu hết năm tháng cuộc đời, Phạm Duy như một cái kiềng ba chân. Sự nghiệp – vợ – người tình đều quan trọng như nhau. Hỏi ông có bao người tình, ông hồn nhiên: “Giời ơi, ai mà đếm được”. Người nhạc sĩ đa tình bảo, ông không sợ những người đàn bà của mình thấy thiệt thòi vì “yêu nhau mà tính đến sự thiệt thòi thì làm gì còn tình yêu nữa”.

      Cái hạnh phúc của những người tình Phạm Duy là hình bóng họ luôn phảng phất trong những sáng tác của ông. Một kỳ nữ từng viết tặng Phạm Duy đến 300 bài thơ và ông đáp tình bằng việc phổ nhạc dăm ba bài – bài nào cũng nổi tiếng. Trong số đó, Tôi đang mơ giấc mộng dài là bài mà Phạm Duy yêu thích nhất. Nghìn trùng xa cách – gắn liền với tên tuổi Thái Thanh, là bài nói về tình cảm hai người khi phải chia xa. “Nghìn trùng xa cách/ Đời đứt ngang rồi/ Còn lời trăn trối/ Gửi đến cho người/ Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời/ Đường dài hạnh phúc/ Cầu chúc cho người”. Day dứt là thế, bi lụy là thế, nhưng khi có ngày tái ngộ, lòng Phạm Duy đã đổi. Ông viết Chỉ chừng đó thôi như một cách tạ từ người cũ. “Yêu nhau, thương nhau đến đâu nhưng xa cách nhau như vậy thì cũng thôi. Chừng một năm cũng đủ quên nhau rồi. Cuộc tình của tôi chấm dứt chứ không miên man dạng ảo vọng đâu. Nó hoàn toàn thực tế” – Phạm Duy lý giải.

      Người phụ nữ gắn bó dài lâu với Phạm Duy có lẽ chỉ mình vợ ông. Ông bảo, bà không may cưới phải người chồng là nghệ sĩ, nhiều cái phải chấp nhận bỏ qua vì nếu không, cuộc sống gia đình chẳng ly tán cũng thành địa ngục trần gian. Phạm Duy từng viết các bài Chú Cuội, Chị Hằng và sau này là Mẹ Việt Nam để tri ân vợ. Với ông xưng tụng đàn bà Việt Nam tức là xưng tụng vợ mình. Lúc bà mất đi, ông viết vào hồi ký: “Không có em, không bao giờ có Phạm Duy”.

      (nguồn: vnexpress.net)

      Nếu bạn muốn đọc nguyên bài báo, bạn có thể vào link này:

      http://vnexpress.net/gl/van-hoa/2011/07/pham-duy-khong-co-nguoi-tinh-toi-chi-la-anh-hang-mam/

      • Nguyễn thị Nha Trang
        15/10/2011 lúc 20:51

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Wow…, Cảm ơn Mai với vài nét thông tin về Ns Phạm Duy… ” đa đào ” này ! Trang chưa từng đọc thông tin này về ông , lâu nay chỉ nghe loáng thoáng thôi …
        Đúng là trò chuyện trao đổi với nhau ta sẽ vỡ ra được nhiều điều thú vị …

  23. Trần thị Bảo Vân
    14/10/2011 lúc 10:18

    Chị Phay Van và các bác : học tập các chị và các bác , Bảo Vân cũng xin góp một vài câu danh ngôn về tình yêu :

    1/ Vui sướng , ngọt ngào , xen lẫn sự lo âu , đau khổ , đó là tình yêu .
    ( The sweetest joy and the wildest , that’s the love )

    2/ Duy nhất chỉ là tình yêu , nhưng có hàng ngàn sự mô phỏng .
    ( There’s only one kind of love , but there are thousand imitations )

    3/ Anh yêu em mà không biết tại sao , bằng cách nào , và thậm chí từ đâu…
    ( I love you without knowing how , why , or even from where…)

    4/ Điều sai lầm duy nhất là phủ nhận những gì trái tim mình thật sự cảm nhận .
    ( The only wrong thing would be to deny what your heart truly feels )

    5/ Tình yêu không theo sự mong đợi của chúng ta . Nó huyền diệu , tinh túy và thuần khiết .
    ( Love won’t obey our expectations . Its mystery is pure and absolute )

  24. Công Thành
    14/10/2011 lúc 12:30

    Cũng trên tinh thần chủ đề tình yêu của entry , Công Thành cũng xin góp chuyện , nói về quan niệm tình yêu của các bậc tiền bối xưa , qua 1 bài thơ mà thế hệ chúng tôi đã từng học :

    CHỮ TÌNH

    Mưỡu :

    Chữ tình là chữ chi chi
    Dẫu chi chi cũng chi chi với đời
    Sầu ai lấp cả vòm trời
    Biết chăng chẳng biết hỡi người tình chung ?

    Nói :

    Đa tình là dở
    Đã mắc vào đố gỡ cho ra
    Khéo quấy người một cái tinh ma
    Trói buộc kẻ hào hoa biết mấy
    Đã gọi người nằm thiên cổ dậy
    Lại đưa hồn lúc ngũ canh đi
    Nực cười thay lúc phân kỳ
    Trong chẳng nói , biết bao nhiêu biệt lệ
    Tình huống ấy dẫu bút thần khôn vẽ
    Càng tài tình… càng ngốc , càng si
    Cài tình là cái…chi chi ?

    ( Nguyễn Công Trứ )

    • 14/10/2011 lúc 15:00

      Bác Công Thành: bài này thuộc thể loại “hát nói” phải không bác? Em hậu sinh thiệt thòi, chẳng được học như các bác.

      • Công Thành
        15/10/2011 lúc 10:53

        Phay Van : Vâng , đây chính là bài ” Hát nói ” đấy cô chủ . Thế hệ chúng tôi học thể Hát nói này nhiều , nhất là về thơ của Nguyễn Công Trứ cô ạ .
        Hát nói là một trong những lối hát Ả Đào ( gồm : dâng hương, giáo trống , gửi thư , thét nhạc và hát nói ) , nó được xem như là một biến thể của 2 thể thơ lục bát và song thất , bài Hát nói gồm 3 loại : đủ khổ , dôi khổ và thiếu khổ . Bài thơ tôi dẫn ở trên , là 1 bài Hát nói đủ khổ đó cô …, Vài dòng khái quát như thế …cô chủ nhé .

  25. Nguyễn Tuấn Anh
    14/10/2011 lúc 13:12

    Chào chị Phay Van .
    Nghe các bạn cùng lớp bảo trang nhà chị có 1 clip quay cảnh cầu hôn rất hay và lãng mạn .
    chúng em vào xem , và quả thật thú vị ấn tượng ghê !
    Các bác và các anh chị trò chuyện thật vui .
    Tụi em cám ơn chị với clip này nhé , tụi em là sv ĐHKHXH&NV TPHCM .
    Chúc chị và các bác vui vẻ …

    • 14/10/2011 lúc 14:57

      Chào Nguyễn Tuấn Anh,
      Người trẻ luôn năng động, sáng tạo. Chúc các bạn cũng như thế nhé.
      Thân mến,

  26. Võ Trung Tín
    14/10/2011 lúc 15:34

    Chào chị Phay Van .
    Tụi em cũng là sv , nghe các bạn mách nhau kéo vào nhà chị đọc bài và xem clip .
    Quả thật rất độc đáo và lãng mạn . Tụi em còm vào đây là để biểu lộ sự ủng hộ của giới trẻ tụi em về cách cầu hôn đầy thú vị và cảm động này .
    Cám ơn chị nhé .

  27. 14/10/2011 lúc 18:55

    Clip tuyệt vời , cách tỏ tình tuyệt vời , tình người với người cũng thật tuyệt vời .
    Các bạn trẻ ở VN chớ nên học theo cách tỏ tình của 2 bạn trẻ kia , vì nếu tự ý tụ tập đông người gây mất trật tự là vi phạm pháp luật .

    • Võ Trung Tín
      15/10/2011 lúc 15:46

      Ui ! sao thế bác Phương Lan và chị Phay Van , những màn này đâu có gì đụng chạm đến chính chị chính em mà sợ bị chụp mũ hở bác và chị ? màn cầu hôn thật văn hóa đấy chứ !

  28. Nguyễn thị Nha Trang
    14/10/2011 lúc 23:03

    @ Phay Van ơi ,

    Ui chao …! Các bạn trẻ sv đã ghé mắt và bước chân rộn rịp vào ngôi nhà đáng yêu này rồi….! Vui thật là vui phải không em ! với cái không khí rộn rịp này , theo chị , công đầu trao huy chương vàng cho Thi Sĩ Nguyệt Mai , huy chương bạc trao cho cô chủ Phay Van , còn huy chương đồng , trao cho cô bé sv…..Trần thị Bảo Vân , vì đã có công giới thiệu các bạn bè của Bảo Vân…ghé vào chơi…!
    Thay mặt ” tổng thống ” , Nha Trang trao huy chương như vậy có hợp tình hợp lý không các bạn…!

    • Võ Trung Tín
      15/10/2011 lúc 15:53

      Dạ đúng đấy bác Nha Trang và chị Phay Van , chúng em nghe bạn Bảo Vân mách , và đồng loạt vào xem trang này đấy . ( hơn 100 bạn đấy , và chắc còn rỉ tai nhau nhiều nữa )
      Và tất cả hầu như ủng hộ màn cầu hôn độc đáo này đó bác và chị ạ .

    • Mai
      15/10/2011 lúc 17:29

      Nha Trang yêu quý,
      Cám ơn Trang thật nhiều đã ưu ái trao huy chương vàng cho Mai. Mai nghĩ huy chương vàng nên trao cho Bảo Vân vì bạn ấy đã giới thiệu cho hơn 100 người bạn khác. Hạng nhì thì nàng Phay đề nghị là Nha Trang, người đã “thổi hồn” cho hầu như tất cả các entries (từ hồi Mai bước vào thăm nhà của Phay Van) và hạng ba xin dành cho tất cả các bạn tham gia đóng góp ý kiến. Mai không thích nhận huy chương hoặc bằng khen gì đâu. Phần thưởng lớn nhất của Mai là thấy các bạn rất vui thích với đề tài này, và Mai đã vui với niềm vui đó.
      Thêm nữa, đừng gọi Mai là thi sĩ vì Mai chưa xứng đạt được danh hiệu đó đâu Trang. Mai chỉ viết vui chơi, giàn trải nỗi lòng của mình chút chút thôi.

      • Trần thị Bảo Vân
        16/10/2011 lúc 10:24

        Chị Nguyệt Mai , chị Nha Trang , Chị Phay Van kính : Ấy chết ! Bảo Vân nhỏ nhít lại mới vô blog chơi học hỏi , các chị các bác không mắng cho , có công gì đâu mà các chị thưởng , Bảo Vân không dám vô phép thế đâu ạ . Dạ không dám nhận đâu ạ .
        Dạ , Bảo Vân hứa sẽ cùng một số bạn vào chơi để học hỏi cách trò chuyện và kiến thức của các bác và các chị ạ .
        Kính .

      • Nguyễn thị Nha Trang
        16/10/2011 lúc 22:19

        @ Phay Van & Bảo Vân :

        ” Quân xử thần tử , thần bất tử bất….chẹn la qui , en la quem ” hi..hi..

      • hth
        17/10/2011 lúc 12:45

        Bụt đây, và Bụt cho phép đồng chí Nha Trang ( đồng chí cho nó oách ) thay mặt Bụt dịch cho Phay Van hiểu. Khặc khờ….khặc khờ….. ( cười kiểu bụt ).

      • Nguyễn thị Nha Trang
        17/10/2011 lúc 21:56

        @ hth & Phay Van :

        Ủa…! hay à nhen…, Nha Trang đã đếm tới…95…, vì một người biết đây là ngôn ngữ…nói lái…, một người đã tìm ra quy luật của cách…nói lái…này !
        Thế sao lại còn…đá trái bóng…lại …cho Nha Trang là sao hth & Phay Van ?
        Chơi…hay thiệt…à…nhen…!

  29. Nguyễn thị Nha Trang
    15/10/2011 lúc 20:31

    @ Nguyệt Mai & Phay Van yêu quý ,

    Không được từ chối ! Quyết định đã được… ” tổng thống ” …ký rồi , Nha Trang là người thừa hành nhiệm vụ …trao huy chương , đề nghị các bạn …chấp hành , dzui dzẻ …nhận huy chương …! ..hi..hi..
    À…, còn cô bé…sv Bảo Vân đâu rồi ? xích lại …gần.. gần… nghe chị Nha Trang giao nhiệm dzụ đây : Mời các bạn cùng lớp vào ngôi nhà thân thương này chơi thường xuyên nha Bảo Vân.. , các em vào chơi cùng trò chuyện trao đổi , thì ngôi nhà có đủ …già , trẻ , lớn , bé trai , gái …mới đông dzui , rộn rịp…đó nhen…!
    Thay mặt cả nhà , chị chúc Bảo Vân cùng các bạn sv trẻ , luôn học giỏi , năng động và sáng tạo !

    • Mai
      16/10/2011 lúc 20:25

      Ôi chao, sao mà “Tổng Thống” độc tài quá vậy?
      Mai đã từ chối nhận giải thưởng mà vẫn bị “ép” nhận giải, thế thì không đúng với quy chế tự do dân chủ… như thông điệp mà bài viết này muốn đưa lên rồi, cô bạn yêu quý của Mai ơi!

      • Nguyễn thị Nha Trang
        16/10/2011 lúc 22:01

        Wow….! Huy chương vàng có gắn… logo mới , màu …tím nhạt…đẹp ghê chừng hén !
        Ừ , dzụ trao huy chương này ” tổng thống ” có hội ý sáng suốt…ở trển…trển…rồi , nên không có dzụ …độc tài… à nhen !
        À quên , kèm theo huy chương là một bữa tiệc…bún bò huế…, và …đi dạo…ăn quà rong…thỏa thích !
        Khoản này nhận… hông… mấy…bồ tèo…! hi..hi..

  30. Mai
    16/10/2011 lúc 22:37

    A! Huy chương không nhận nhưng cái khoản bún bò Huế và …đi dạo…ăn quà rong…thỏa thích, do Nha Trang đãi thì Mai sẵn sàng nhận. Sẵn sàng chưa bồ tèo? Mai đang đói lắm đây. Thèm cái vị cay cay của ớt, cái mùi thơm của xả,.. nhớ quá, Nha Trang ơi!
    TB: Chẳng biết sao lúc viết comment trên, Mai lại được cái logo màu tím nhạt thật dễ thương như trên, Mai hổng hiểu nữa. Cái đó chắc nhờ nàng Phay giải thích giùm.

    • 17/10/2011 lúc 06:41

      Chị Mai và chị Nha Trang, nàng Phay : trời lành lanhj thế này được thưởng thức Bún bò Huế thì còn gì bằng…thơm thơm mùi sả, mùi mắm ruốc, mùi ngầy ngậy thịt bò hầm…thoang thoảng các vị rau thơm.. chan chát vị hoa chuối thái mỏng…nước dùng nóng hổi…những sợi bún to to trắng tinh trên nền màu hạt điều và ớt đỏ cam…cay xè lưỡi…Ôi …

      • 17/10/2011 lúc 10:01

        Chị Nha Trang ơi, em ăn … tô thứ hai… được không chị? 😀

      • hth
        17/10/2011 lúc 12:40

        Hihihi…. Phay Van, Lady first and….second?! 😀 😀 😀

      • Nguyễn thị Nha Trang
        17/10/2011 lúc 20:56

        @ Phay Van mến yêu ,

        Không được…không được …! Tui chỉ cho cô ăn…nửa tô…thôi…! vì cô còn phải giữ….e…o…!!! hi..hi..

      • Nguyễn thị Nha Trang
        17/10/2011 lúc 21:08

        @ Hà Linh mến yêu ,

        Wow…! O xứ Nghệ này …” xịn ” …bún bò Huế nhỉ ! O làm tui ..dzừa gõ phím …dzừa phát …thèm …đây !
        Thế sức O… ” chơi ” được…mấy tô ? Tui ..u tiên…cho O , vì mới cảm sốt xong , cần bồi dưỡng sức khỏe sau trận…ho khù khụ…ran lồng ngực đến chảy nước mắt ròng ròng ! À…, mà Hà Linh này , có cần giữ…eo…như Phay Van không đấy ? hi..hi..

      • 18/10/2011 lúc 07:20

        Chị Nha Trang ơi, bạn em đi Pháp về, sang bên đó được thưởng thức BÚn bò chính hiệu chị à, chụp hình bát bún mà em muốn chết đi vì thèm…
        Chắc mai kia em đi chợ bán đồ ăn mấy nước Đông Nam A mua chân giò, mắm tôm, hoa chuối về nấu chị à…

      • Mai
        18/10/2011 lúc 17:20

        Hà Linh ơi,
        Nghe em tả tô bún bò Huế hấp dẫn quá, nên chị nghĩ em nấu món này ngon lắm. Hay là đề nghị chị Nha Trang đến nhà em ăn đi, chứ lái xe như chị Nha Trang chở một lúc 4 người, chị sợ csgt phạt thì nguy to. Em nhé! 🙂

    • 17/10/2011 lúc 10:50

      Chị Mai: màu tím nhạt vì chị dùng địa chỉ email là xxx@google.com (khác với lần trước là xxx@gmail.com). WP hiểu là hai người, chị à 😀

      • Mai
        18/10/2011 lúc 18:14

        Cám ơn nàng Phay. Bây giờ thì chị hiểu rồi. Khi nào muốn màu tím nhạt, chị sẽ gõ xxx@google.com . Thật ra lúc đó chị …đãng trí, nhớ sai đó em ạ. Nhưng cũng nhờ vậy mà được cái avatar màu tím nhạt thật dễ thương. 🙂

      • Mai
        22/10/2011 lúc 11:28

        Phay yêu mến,
        Vì em nói “Cái avatar cũ cũng dễ thương mà chị, là kỷ niệm chị đến thăm và để lại những comments về chị Cam Li”, nên chị chiếu ý em. Chị sẽ dùng luôn hai cái trên trang nhà của em cho vui nhé! Để không ai biết là chị cũng có lúc đãng trí! 🙂

  31. Nguyễn thị Nha Trang
    16/10/2011 lúc 23:29

    Chời..ơi..là…chời…! Mai lại còn nhắc ..”…cái vị cay cay của ớt , cái mùi thơm của xả ,…” nữa chứ…!!! dzậy thì ta bắt đầu …đi thưởng thức…món ăn độc đáo này nha…!
    Phay…Van…ơi…, ..Bảo …Vân…ơi…., Hà….Linh…ơi….! … trang điểm …lẹ…lẹ …đi …mấy cô !

    Nha Trang …chở 4 luôn nha…mặc kệ…mấy tay cảnh sát giao thông , cho mấy chả…ngọng nghịu đứng làm thơ …luôn đi …!!!

    Now….., Quán Món Huế 302 Hai Bà Trưng , Tân Định , Q1 , TPhcm ….trực…chỉ….

    • 16/10/2011 lúc 23:55

      dạ, em đơi, em đơi, em chưa trang điểm được thì có được đi không?, em mà trang điểm, sau một hồi ho khù khụ, nước mắt tràn ra là lem nhem lắm, đi với chị Nha Trang là chị Nha Trang cho lên trước liền!

    • Trần thị Bảo Vân
      17/10/2011 lúc 11:07

      Dạ , dạ , kính 4 chị , em chạy mau tới đây ạ .Trời ơi ! Bảo Vân mê cái không khí trò chuyện đầy chất vui vẻ, hoạt bát, khuấy động, thông minh của mấy chị quá !
      Chị Nguyệt Mai hiền dịu trang nhã nhỏ nhẹ , Chị Nha Trang sắc sảo hoạt bát ân cần , Chị Phay Van điềm tĩnh hiếu khách thông minh , Chị Hà Linh nhân từ đôn hậu mỹ cảm ( em có vào blog chị đọc bài nhưng chưa dám còm gì cả chị HL ạ ) ! Mỗi chị một vẻ một tính cách, tụ hội trong ngôi nhà đầy bồ tri thức và thân thiện vui vẻ này, làm Bảo Vân thèm quá, thích quá,kính yêu các chị quá !
      Bảo Vân nguyện làm ” tì nữ ” để phục vụ và học hỏi ” Tứ Long Hoàng Hậu ” ạ !
      Kính mong ” Tứ Long Hoàng Hậu ” phê chuẩn cho ” tì nữ ” mừng đi .

      • Trần thị Bảo Vân
        17/10/2011 lúc 11:24

        Tứ Long Hoàng Hậu kính : Tì nữ Bảo Vân cũng kính xin ăn 2 tô như Hoàng Hậu Phay Van được không ạ ? vì với không khí vui vẻ tuyệt vời này, tì nữ thấy vui và đói bụng quá ạ !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        18/10/2011 lúc 22:42

        @ Bảo Vân :

        Chời ơi…là…chời ..! cái cô bé Bảo Vân này nhiễm nặng …” tiểu thuyết kiếm hiệp kỳ tình ” của Kim Dung rồi hay sao mà …nào là ..Tứ dzới Long…Hoàng dzới Hậu…lại còn …tì nữ ..nữa chứ ! Chết..chết…! điệu này chắc là em…Tẩu hỏa nhập ma…quá …Bảo Vân ơi là Bảo Vân !
        Chị ” lịnh ” cho em ngay lập tức , cắt cái đoạn phim… ba tàu …ba xu…này đi nghen !
        Cứ …chị chị ..em em…thôi nha Bảo Vân…! Em mà không chấp hành lịnh là chị…khai trừ em ra khỏi hội…ăn quà rong…này đó nha cô bé…
        Nhớ chưa ?! …Trả lời…

      • Trần thị Bảo Vân
        19/10/2011 lúc 11:17

        Chị Nha Trang : Dạ, dạ , em xin lỗi các chị !
        Em xin chấp hành lịnh của chị Nha Trang ngay tức khắc ạ !
        Đừng khai trừ em nghe các chị !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        19/10/2011 lúc 20:37

        @ Bảo Vân :

        Vậy là tốt rồi ! Cứ tự nhiên đi nha em , đừng có làm các chị …lúng túng…nữa đấy nhé !
        À , cho chị hỏi 1 tí…: Bảo Vân học ngành gì vậy ?

      • Trần thị Bảo Vân
        20/10/2011 lúc 11:18

        Chị Nha Trang : Dạ , em đang học năm 2 , ngành Ngữ Văn Anh ở ĐH KHXH&NV TPHCM chị Nha Trang ạ .

      • Trần thị Bảo Vân
        20/10/2011 lúc 11:51

        Chị Phay Van : Ấy chết , em còn nhỏ ! Dạ , em không dám đâu chị Phay Van , em còn phải học hỏi chị cũng như các anh chị và các bác ở trang nhà này của chị nhiều mà chị !

      • Trần thị Bảo Vân
        21/10/2011 lúc 12:08

        Chị Phay Van : Chị biết không , em vào trang nhà chị là do các bạn mách bảo , nhà chị có các Bài Học Tiếng Anh VOA – Enlish American Style đó . Thật là quý và giá trị cho ngành mà bản thân em đang theo học . Chị sưu tầm thật giỏi , chứng tỏ chị giỏi chuyên ngành này chứ bộ ! Bảo Vân phải tôn chị là Sư Phụ đó ..

      • Trần thị Bảo Vân
        21/10/2011 lúc 13:00

        Chị Phay Van : Dạ , dạ , em cám ơn chị nhiều !
        Quả như em dự đoán khi vào trang nhà chị học hỏi : các chị toàn là núi THÁI SƠN trước mặt em !!!
        Bảo Vân bái phục!!! bái phục !!! các chị ạ…

      • Nguyễn thị Nha Trang
        21/10/2011 lúc 23:13

        Chời…ơi…là…chời ! Nguyệt Mai ơi , lại xem nè ! 2 nàng… tâm tình 888 …với nhau , đột nhiên …đá trái bóng …qua …trúng …Mai và tui nè…!
        Nghĩ coi…chơi dzậy…được hôn…Phay Van !!! Liệu hồn cô đấy !!!

      • Mai
        22/10/2011 lúc 11:22

        Í da! Trái banh đưa sao lại trúng hai bà chị đã già của em thiệt khổ hết sức!
        “…các chị toàn là núi THÁI SƠN trước mặt em !!!”. Không dám đâu em. Chị thì chỉ thấy kiến thức của mình quá nhỏ nhoi, “càng học lại càng thấy mình ngu” em ạ.

  32. Mai
    17/10/2011 lúc 04:13

    Hà Linh thân yêu,
    Chẳng cần phải trang điểm em ạ. Mình đi ăn hàng cho vui vậy mà, đâu có anh chàng nào đi theo đâu mà phải làm đẹp mất thời gian. Em đồng ý không? Nha Trang cũng không cần phải chở Honda, mình gọi tắc-xi đi được rồi, vừa an toàn, vừa khỏi sợ cảnh sát thổi phạt. Hihi. 🙂
    Bảo Vân và Phay Van đã sẵn sàng chưa? Chị Mai đang đói bụng lắm đây này…Lẹ lên hai em ơi….

    Nha Trang yêu mến,
    Viết cái comment này, tự nhiên Mai lại nhớ chuyện thằng Bờm, chẳng ham phú quý sang giàu,.. chỉ mong mình được vẫn là mình với no đủ giản đơn. Thế thôi. Thanh nhàn hết sức!

    • 17/10/2011 lúc 06:39

      Chị Mai kính mến,

      đúng là được an nhàn tự tại,được cảm thấy mình bình thường, no đủ giản đơn, an bình trong tâm hồn thật k có gì hơn..
      tối qua cô bé hàng xóm( nhà có 2 cô, cô lớn bị bệnh, cô bé thì bình thường) sang stayed over night ở nhà em, đêm thấy cô bé nghiến răng rất ghê, y như là có ai bỏ mấy viên đá vào miệng và cô bé gắng nghiền nát-em thấy lo lo cho hàng xóm vì ngày xưa cô chị cũng có hiện tượng như thế và bây giờ thì bị bệnh về hệ thần kinh và tứ chi đó chị…nhìn thấy thế nghĩ mình không nên đòi hỏi gì hơn…Em nghĩ làm người phụ nữ, có gia đình, muốn sinh con, sinh con ra háo hức nuôi con chờ ngày con khôn lớn…nhưng thay vì thế thì ngắm con cái hao mòn trong bệnh tật..thật là đau khổ…

      • Mai
        18/10/2011 lúc 17:16

        Hà Linh yêu mến,
        Cám ơn em đã chia sẻ. Chị rất hiểu và cảm thông với trường hợp em kể. Vì người cháu họ của chị cũng rơi vào trường hợp ấy, mà còn nặng hơn nhiều lắm. Xót xa vô cùng, em ơi!

    • Nguyễn thị Nha Trang
      17/10/2011 lúc 21:28

      @ Nguyệt Mai ơi ,

      Không được…không được…! Cứ để Hà Linh , Phay Van , Bảo Vân…trang điểm nhẹ nhẹ…, vũ khí của …giới nữ mình mờ…! để lỡ gặp mấy tay csgt hắc ám…chận xe…thì nhóm mình cho mấy tay này… ngẩn ngơ…ngọng nghịu đứng làm thơ…luôn…, để khỏi rượt phạt…chớ bồ tèo…!
      À…mà Mai ơi , đi ăn quà rong kiểu này mà đi… taxi…thì không thú vị đâu…! cứ để cho Trang chở các bạn đi dạo vòng vòng cho…phố phường…lác mắt …chơi nghe !

      • Mai
        18/10/2011 lúc 18:07

        Nha Trang yêu mến,
        Giữa đường phố SG xô bồ náo nhiệt mà bạn lái xe như thế này, có nguy hiểm lắm không?
        Nên Mai đã nhở Hà Linh nấu bún bò giùm rồi. Ghé qua nhà Hà Linh ăn nhé! Hihi! 🙂
        Gõ tặng bạn bài thơ “Nhớ một Sài Gòn” Mai đã viết năm ngoái khi có dịp về thăm lại thành phố thân yêu.

        Nhớ Một Sài Gòn

        Giữa Sài Gòn tôi nhớ một Sài Gòn
        Của ngày cũ, một thời mới lớn
        Sài Gòn đơn sơ, Sài Gòn yên ổn
        Tà áo dài quấn quýt bước chân em…

        Sài Gòn của tôi: Thành phố êm đềm
        Không có tiếng còi xe inh ỏi
        Những cuối tuần lang thang Lê Lợi
        Ghé vỉa hè quán sách thân quen

        Sài Gòn của những hàng cây lá me
        Thật êm ả tháng ngày đi học
        Những sáng đến trường, những chiều thư viện
        Những mùa thi thức trắng đêm đen..

        Sài Gòn đã xa. Thành phố đổi tên
        Nên cũng đã không còn như trước…
        Thành phố quá xô bồ, náo nhiệt
        Tôi hiểu rằng tôi chẳng còn em…

        Trần Thị Nguyệt Mai

      • Nguyễn thị Nha Trang
        18/10/2011 lúc 22:05

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Cảm ơn Nguyệt Mai thân gõ tặng mình sáng tác mới vừa đây của Mai .
        Đọc bài thơ , mà cứ như mang mác nhớ nhung cái không gian khoáng đãng , và không khí sinh hoạt , học tập yên bình , êm đềm , êm ả …của các thành phố Miền Nam nói chung , và Thủ Đô Saigon nói riêng của ngày xưa thân ái…quá !!!

        “…Sài Gòn đơn sơ , Sài gòn yên ổn
        Tà áo dài quấn quýt bước chân em…
        Sài Gòn của tôi : Thành phố êm đềm
        Không có tiếng còi xe inh ỏi….”

        ” ….tiếng còi xe inh ỏi…” …” …Thành phố quá xô bồ , náo nhiệt…”
        Đọc cụm từ và câu thơ này , mình nhớ lại chuyến đi Saigon vừa rồi lo chuyện cho con bé đầu …Quả Thật Sài Gòn bây giờ , đúng như Mai diễn cảm …!

        ” Tôi hiểu rằng tôi chẳng còn em…”

        Cảm ơn Mai , với bài thơ …đã cho mình một thoáng …lặng người…suy tưởng …về kỷ niệm…

      • Nguyễn thị Nha Trang
        18/10/2011 lúc 22:16

        Wow…! Thế à…!.. vậy Hà Linh…ơi , em đã chuẩn bị hết tất cả nguyên vật liệu của món…bún bò Huế …trứ danh này chưa ? Mau…mau…lên ! Bọn chị tới ngay bây giờ đây ! Hãy… ” lệnh “.. cho anh chàng của em , sẵn sàng ở tại bếp…phụ một tay…tiếp khách quý à nhen .
        À…hỏi nhỏ nhỏ Hà Linh một chút : anh chàng của em có rành tiếng… Việt…không dzậy…? hi..hi..

      • Mai
        19/10/2011 lúc 18:35

        Cám ơn nàng Phay đã dẫn dắt chị tới trang nhà của huyvespa để thấy lại SG năm xưa…

      • 20/10/2011 lúc 12:36

        Chị Mai: bên nhà Huy có nhiều bài viết về Saigon, về Tuổi Ngọc, Văn, có cả cuốn NHỮNG TRUYỆN NGẮN HAY NHẤT CỦA QUÊ HƯƠNG CHÚNG TA nữa. Cuốn này trước 1975 em có được đọc rồi chị ạ. Giờ thấy Huy post lại, thích quá.

      • Mai
        19/10/2011 lúc 18:38

        Nha Trang thân yêu:
        Như vậy con gái của Nha Trang đang sinh sống và làm việc ở SG hả? Nếu là đúng thì Trang hay có thường đi SG chơi không?

      • Nguyễn thị Nha Trang
        19/10/2011 lúc 20:25

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Nguyệt Mai ơi , 2 con bé của mình sau khi học xong , thú thật lúc đầu mình cũng muốn các cháu về gần nhà , nhưng các cháu thuyết phục được vợ chồng mình , nên hiện nay cả 2 đứa đều làm việc ở Saigon Mai à !
        Khi chúng còn học thì cứ 3 tháng mình vào thăm chơi 1 lần , nhưng khi ra trường công việc ổn định , thì chúng mỗi năm lại về thăm ba má …2 lần , vào dịp hè và tết …, đó Mai …

      • 20/10/2011 lúc 12:23

        Chị Nha Trang: vậy là chị không có ai để… sai vặt rồi 😀

      • Mai
        20/10/2011 lúc 19:19

        Cám ơn Phay thật nhiều. Mấy ngày nay chị bận quá. Để khi rảnh, chị sẽ vào trang huyvespa đọc những bài viết mà em giới thiệu. Nghe tựa đề thôi, chị đã rất thích rồi. Chị em mình có cùng “gu” đọc sách, em nhỉ?

      • Mai
        20/10/2011 lúc 22:59

        Trang ơi, những lần có dịp vô SG, Trang thấy sao, có thể cho Mai biết được không?

      • Nguyễn thị Nha Trang
        20/10/2011 lúc 23:58

        @ Phay Van mến yêu ,

        Có chứ em…, thì : ” Ổng…sai Chị …rồi…Chị lại…sai Ổng ”
        Dzui lắm em ơi…!

      • 21/10/2011 lúc 13:04

        Chị Nha Trang: chị làm em nhớ tới truyện “Cõi Đá Vàng” của tác giả Nguyễn Thị Thanh Sâm mà em đọc trước 1975. Lời nói đầu tác giả viết: “Dâng Tốn tác phẩm đầu tiên của Sâm. Cuộc đời này không dung những kẻ yêu thương nhau. Em đã tìm thấy anh trong Cõi Đá Vàng”. (Cái ông Tốn này là ai mà vinh dự thế 😀 ).

        Em đọc hồi nhỏ và lâu rồi nên tiếp thu hạn hẹp. Có anh chị, cô bác nào đã đọc rồi xin chia sẻ lại cho em với. Trong truyện có một anh lính luôn sai bảo… “hai tay”: Hai tay! giăng mùng cho ta…

        😀

      • Nguyễn thị Nha Trang
        21/10/2011 lúc 00:26

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Thật tình thì khoảng 4 , 5 năm nay Trang không vào Saigon , ngoại trừ chuyến đi lo việc cho con bé đầu vừa rồi . Xong việc thì vợ chồng mình về ngay ( vì ở nhà khóa cửa chẳng ai trông coi ) dù rằng các cháu có nài nỉ ở lại để dẫn đi thăm chơi Saigon ! Do đó cảm nhận về Saigon gần đây thì Trang….thua !
        Còn trước đây khoảng 4 , 5 năm , thì như Mai đã nói rồi đó …, Mai đã cảm nhận tinh tế và nói rất đúng thực trạng của Saigon hiện nay… thay cho thế hệ của chúng ta , khi quay lại thăm Saigon rồi kia mà , đúng không Mai :

        ” Sài Gòn đã xa . Thành phố đổi tên
        Nên cũng đã không còn như trước…
        Thành phố quá xô bồ , náo nhiệt
        Tôi hiểu rằng tôi chẳng còn em…”

      • Mai
        21/10/2011 lúc 19:09

        Cám ơn Nha Trang đã chia sẻ ý nghĩ về SG cho Mai nghe.
        Ước gì có một ngày nào đó tụi mình sẽ gặp nhau ở SG và đưa nhau đi ăn quà rong, Nha Trang nhỉ?
        Lúc đó, cả năm chị em vui lắm! 🙂

      • Nguyễn thị Nha Trang
        21/10/2011 lúc 22:32

        @ Nguyệt Mai thân quý ,

        Ừ…, ước gì tất cả chị em mình trong ngôi nhà này được hạnh ngộ tại Saigon , Mai nhỉ !
        Lạy trời ! Lạy Phật !

      • Nguyễn thị Nha Trang
        21/10/2011 lúc 22:38

        @ Phay Van mến yêu ,

        Cuốn này chị chưa đọc em ơi ! Tìm trên mạng có không em , em rành internet , em tìm thử coi xem sao ?
        Có cho chị hay nhen …

    • Nguyễn thị Nha Trang
      17/10/2011 lúc 21:32

      Chết rồi ! quên click ..trả lời…cho Nguyệt Mai , làm comment chạy xuống dưới rồi !
      Phay Van ơi …kéo nó lên lại dùm chị …với…!

    • Mai
      18/10/2011 lúc 17:28

      Phay Van quý mến,
      Cám ơn em rất nhiều đã chia sẻ.
      Thiên đàng rất giản đơn nhưng con người đã mỏi mệt đi tìm, “Thiên đàng, nơi ông đã đi qua đó, bình thường thôi, có em bé rong chơi, có con diều bay. Ý nghĩa của sự bình thường đó là ở đấy không có cưỡng chế độc đoán. Thiên đàng là sự tự do nội tâm.”

  33. 20/10/2011 lúc 13:29

    Thấy phần comment rất dài mà chị thì đang vội, xin phép em in ra đọc sau nhé.
    Chúc em vui trong ngày trọng đại của chị em chúng mình.

  1. 25/10/2014 lúc 10:42

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

%d người thích bài này: